13 tháng 11, 2013

KHI NGHĨ VỀ MỘT ĐỜI NGƯỜI...





"Đẹp biết bao người giáo viên nhân dân, những kỹ sư tâm hồn, ươm mầm xanh ước mơ..." Câu hát cứ  mãi ngân nga...ngân nga...
     Bữa nay lang thang trên phố, bỗng bắt gặp bên dãy phố nhỏ bày la liệt những tấm thiệp tri ân ngày nhà giáo. Mái tóc pha sương bỗng cháy lên một nỗi nhớ cồn cào – Nỗi nhớ về thầy cô - người đã chắp cánh cho ước mơ tuổi thơ ta mãi bay cao bay xa, về bạn bè ngày xưa học chung một lớp...
Giữa không gian ồn ào, náo nhiệt của phố xá, bỗng lặng người nhớ mái trường xưa...
Mỗi nghề có một lời ru nhưng "Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết dành phần ai? " và thầy cô đã chọn lời ru nhọc nhằn sớm hôm giúp ta khôn lớn vững bước vào đời.
Lời ru của cô thầy hôm nao có màu mây ấm áp, có làn gió dịu dàng, có con sông mềm mại uốn mình như tấm lụa đào của mẹ, có đường cày chắc nịch của cha.
Trong cơn gió đông thổi ào ạt sáng nay, ta chợt nhớ mái tóc thầy bạc trắng bởi suy tư, miệt mài bên trang giáo án...bỗng thấy lòng quặn thắt, cứ nhủ thầm “Bụi phấn kia... vương mái tóc thầy thôi”
Một đời người như một đời sông, tháng năm chẳng quản nhọc nhằn, cô thầy vẫn vững tay chèo lái con thuyền tri thức, đưa ta đi khắp phương trời...Dòng thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi, đến hôm nay đã có biết bao người khách đã qua sông??? 
                Bao nhiêu ước mơ đã trở thành hiện thực??? 
                Biết bao nhiêu khát vọng đã cập bờ??? 
               Và khi đã trở thành những nhà khoa học, những nhà trí thức, là bác sĩ, kỹ sư ...Có ai còn nhớ đến thầy cô xưa???
     Là kỹ sư tâm hồn nhưng chẳng được thưởng huân chương và cũng chẳng được đăng báo, cả cuộc đời chỉ CHO mà chẳng NHẬN bao giờ, thầy cô như con ong chăm chỉ góp mật ngọt cho đời, làm cây xanh vươn mình trong nắng gió, tỏa bóng mát để hôm nay cho ta khôn lớn bằng người. Ôi! Nói sao hết những nỗi niềm cùng với lòng biết ơn và kính trọng cô thầy.
Có lần ta nghe được cuộc nói chuyện trên xe bus có người bảo bác sĩ, công an, bộ đội, hoặc là người dạy học hay một số nghề khác nữa... "ĐƯỢC" đánh giá vào danh mục các công dân Hạng 3 vì đó là những người làm nghề mang tính phục vụ. Dù người ta có nói như thế nào đi chăng nữa thì ta vẫn tin rằng cuộc sống là những điều kỳ diệu và đẹp đẽ. Ta cũng hiểu rằng sống không có mục đích thì sẽ không bao giờ tìm thấy niềm vui trong bất kỳ công việc nào.Trong mỗi công việc mang tính phục vụ ấy chỉ có ai yêu nghề, tâm huyết với nghề mới thấy hết giá trị lớn lao của công việc mình đang làm và thấy hạnh phúc khi được làm công việc "phục vụ" người khác.

      Tri ân ngày Nhà giáo Việt Nam, xin gửi tới các thầy cô giáo lòng biết ơn sâu sắc nhất. Cũng xin chúc cho bạn bè tôi, những người cũng dành tâm huyết cả cuộc đời vì sự nghiệp giáo dục luôn mạnh khỏe, tận tâm với nghề để tiếp tục dìu dắt đàn em thơ tới bến bờ hạnh phúc của tương lai./.



BÀI CA NGƯỜI GIÁO VIÊN NHÂN DÂN
trong những giây phút giao lưu của cô trò 10C Family
 tháng 6/2013 tại thành phố Huế