20 tháng 3, 2017

Nhật Ký Yêu Thương 2












Ngày…
Quá trưa.

Chúng tôi lùi xe vào một quán ăn nhỏ bên đường. Mới Tết ra mà đã có quán để ăn lót dạ như thế này là tốt lắm rồi. Cô chủ quán bê ra năm bát. Mùi bún cá rau cần bốc lên thơm nức. Chúng tôi... vừa ăn, vừa thăm dò. Ở cái thị trấn bé nhỏ này…

Thật may…bún cá ở đây cũng không đến nỗi tệ! Có lẽ vì đói chăng?-Không.
- Ngon.
- Ừ. Rất ngon.
Cô bạn tôi khen tấm tắc. Đúng rồi. Bên đó thì làm sao có được món ăn như thế này. Mai mốt bạn đi rồi. Ở nơi xa ấy, khi nghĩ về quê hương, chắc bạn lại nhớ lắm đây.Tôi nhìn vào gương mặt rạng rỡ của TVTH…
Lên đường.
Chúng tôi bước vào nhà L. L đang nằm trên giường trong buồng.” Chúng mình ra ngoài nhé!”. L đồng ý. Hôm nay trông L có vẻ tốt hơn, đỡ đau. Gương mặt rắn rỏi và đầy lạc quan.
- Mình chấm cứu được mấy hôm rồi.Thấy hết đau,đi lại được…
T nắm tay L thật chặt. Ở đâu đây như có sức mạnh tinh thần, sự lạc quan và niềm tin mãnh liệt.
Chắc chắn mà! Loan của chúng tôi sẽ khỏe và sẽ chiến thắng!
Tôi nhớ lại hình ảnh TNV chạy xe máy, liên lạc qua lại với chúng tôi để kịp join cùng đoàn đến thăm L. Rồi…lúc ra tiễn chúng tôi, L ngồi bệt trên mấy bậc tam cấp ngoài sân, TNV lùi lại phía sau dúi vào tay L... ” Cố gắng…khỏe nhé L...”.
Có lẽ sự có mặt và những lời động viên của các bạn tựa như thần dược sẽ giúp bạn tôi vượt qua cơn bạo bệnh này…

Món ngon thuần Việt
Hãy nhớ rằng chúng tớ luôn bên bạn,Loan nhé!
Lung linh tình bạn 
Tình bạn không phai nhạt bởi không gian hay thời gian
Không ai có thể hạnh phúc mà không có bạn bè
Lưu luyến
See you again
Bình yên


14 tháng 3, 2017

Nhật Ký Yêu Thương.












Ngày…
Hôm nay là mồng 7 Tết. Vậy là tháng Giêng,tháng đầu tiên của năm mới đang lãng đãng trôi, dần bỏ lại sau lưng dư vị của mùa xuân trong niềm lưu luyến.
Như đã hẹn trước, chúng tôi khai xuân bằng chuyến đi Về Miền Yêu Thương.
“ Về thăm mẹ, tim ta như lỗi nhịp,
 Miệng ta cười mà lệ muốn tuôn rơi…”.
Vẫn biết chúng tôi trở về, bố mẹ sẽ rất vui, nhưng chỉ đến khi nắm bàn tay mẹ, ôm ngang lưng bố, chúng tôi mới hiểu bố mẹ chúng tôi như cành khô lộc biếc đâm chồi.
Căn nhà đầy ắp tiếng cười. Chúng tôi bắt gặp ánh mắt và nụ cười long lanh của mẹ. Vòng tay mẹ dang rộng như muốn để ôm hết thảy những đứa con. Chúng tôi nghe mẹ kể chuyện ngày xưa; mẹ đọc thơ; mẹ giận hờn nũng nịu…Chúng tôi dìu mẹ bước đi như mẹ đã từng dìu từng bước chân bé bỏng của chúng tôi…
Hôm nay mẹ thật đẹp! Con gái quàng cho mẹ một chiếc khăn màu hồng. Mẹ cười, khuôn mặt hồng hào rạng rỡ. Kéo cái rèm qua một bên , không gian bừng sáng hòa trong tiếng lao xao của cuộc sống bên ngoài ùa vào phòng thật gần,thật gần...Từ phương xa, cách nửa vòng trái đất, con gái của mẹ đã về đây, về bên mẹ...Tôi bỗng thấy nao lòng!
Trong đám chúng tôi, bố nhận ra ngay “con dâu” của bố. Gương mặt bố gầy đi nhiều; chỉ có đam mê và khát khao một thời vẫn còn nguyên vẹn. Một chuỗi cười giòn tan của những đứa con sau câu đùa dí dỏm,ngạo nghễ của người cha những mong góp sức để xây dựng CNCS trên đất Đức...
Chúng tôi ghé sát hơn vào giường tựa như chiếc nôi của mẹ. Mẹ nở nụ cười. Con đã mừng rỡ xiết bao! Khung trời bé thơ rộng lớn kia chỉ có gương mặt mẹ là thật gần. Mẹ cúi xuống vành nôi. Nhận ra mẹ, con toét miệng cười…”. Các con ra uống nước đi! Mẹ nằm đây được rồi. ”. Chúng tôi nghe lời mẹ, nước mắt dưng dưng.
Quây quần bên mẹ,chúng tôi như được trở về với sự bao dung che chở…
Về thăm mẹ chúng tôi như vơi đi nỗi nhớ và được làm đầy lên những cảm xúc yêu thương.
Cám ơn bố mẹ!Chúng con thật hạnh phúc được làm con của bố mẹ!

Mẹ ơi,con đã về.
Quây quần bên Mẹ,chúng tôi như được trở về với sự bao dung che chở...

Cả nhà ta cùng thương yêu nhau

"Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Để đọc lên cho nước mắt trào rơi..."

Phải đâu mẹ của riêng anh...
Hôm nay Mẹ thật đẹp!Con gái quàng cho mẹ một chiếc khăn mầu hồng
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi

 Mẹ là hoa cỏ mùa xuân

"Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm ơi mẹ tôi"
Trong đám chúng tôi,bố nhận ngay ra "con dâu" của bố
"Các con ra uống nước đi!Mẹ nằm đây được rồi."
Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
"Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mơi
Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi Mẹ".
Quây quần bên Mẹ,chúng tôi như được trở về với sự bao dung che chở...
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
 Mẹ  câu hát chan hòa mến thương.
"Mẹ là đất nước,tháng ngày của con..."