Khi còn đi học, có những người bạn
sát lớp nhưng suốt những năm tháng học trò chì nhìn nhau bẽn lẽn,
không một lời chào hỏi.
Sau gần 40 năm, gặp lại 1
người bạn đã hát “ Bài ca bên cánh võng” trong buổi họp Liên chi đoàn
toàn trường, trong tôi trào dâng xúc cảm xúc và viết vội vài câu thơ
rồi lãng quên. Hôm nay tình cờ thấy lại mấy câu thơ dang dở, tôi đã
gọi điện thoại đọc cho bạn ấy. Trong sự xúc động bạn ấy yêu cầu tôi
gửi cho Blog 10 Cf.
Bài thơ viết dở tuy là chút riêng
tặng cho người hát năm xưa nhưng cũng là tình cảm xót thương và trân
trọng khi nhìn những mái tóc bạn bè.
TA VẪN MƠ
Lớp chúng mình nằm
sát ở bên nhau,
Vẫn
giáp mặt mà chẳng hề trò chuyện,
Tuổi
ấu thơ chỉ nhìn nhau bẽn lẽn,
Trang
học trò trắng những ban mai
Rồi
một buổi tóc buộc ngang bờ vai
Cất
tiếng hát ngọt ngào như dòng suối
Một
miền xa dừng chân vời vợi
Tuổi
thơ trôi khao khát những phương trời.
Vào đại học cũng gần trường, gần lối
Chẳng đứa nào chịu đến thăm nhau
Rồi cứ thế thời
gian qua mau,
Lời bài hát vẫn
ngọt ngào nỗi nhớ
Tháng năm trôi như
dòng sông bên lở
Cuốn xuôi đi giọng hát xưa rồi
Nhìn tóc bạn
nghèn nghẹn bồi hồi