Xuống
xe trước tòa nhà Bưu điện thành phố, lững thững đi bộ về khách sạn. Nhờ khí trời
mát mẻ, tôi chợt bừng tỉnh, trở về với cuộc sống thường ngày…..thôi chết, chiều
nay lấy xe máy đi, quên chưa hỏi giá thuê xe thế nào, nếu giống như lần trước
thì lúc về Hà nội chắc sẽ phải đi bộ từ sân bay Nội Bài về nhà….
…Năm
2012, đi nghỉ ở Sầm Sơn, để khỏi phải dùng nước kém chất lượng, vào một quán
hàng cho thuê chỗ ngồi, ngay bờ biển, chúng tôi gọi dừa cho đảm bảo độ tinh khiết,
vì Thanh hóa cũng là thủ phủ dừa của miền Bắc, chắc là giá cả cũng chấp nhận được;
hai người nhận ghế, tôi chỉ một quả dừa, cô chủ quán có “đôi mắt biết nói”
nhanh nhẩu : “anh dùng chi củng là ủng hộ tụi em mờ, quả ni 25.000đồng”, gọi
hai quả cho hai người; thư thả, chúng tôi ngả mình trên ghế bố…. khi bạn lao
mình xuống làn nước biển, tôi đề nghị thanh toán thì chủ quán đưa phiếu ghi 250.000đồng.
Chết mẹ! lúc đi ra đây, mình nhét một tờ 200.000đồng vào túi nhỏ, mà cái quần
bơi đang mặc, mới mua lúc trước có giá 30.000đồng, biết làm sao đây? Tôi cự lại,
nói sẽ không trả tiền như vậy; người phụ nữ bặm trợn, tay chống nạng nói như
không có người nghe: “quả ni 25.000đồng (tay Mụ chỉ quả thứ nhất) nhưng quả ni
(tay Mụ chỉ vào quả thứ hai) là 200.000đồng, ghế ngồi là 25.000 đồng, có trả
không thì mi nói? nhìn vào “đôi mắt long sòng sọc”, tôi không biết đây có phải là
“em nhỏ thân yêu” lúc trước hay không, nhưng biết làm sao đây? cảm giác nhiều
khi cũng bị lừa dối. Đợi đến khi bạn tôi lên bờ, tôi ghé tai đề nghị: “Em trả
giùm anh 50.000đồng, anh không mang tiền lẻ”….Thật là ……. mất hết cảm hứng..….
Bước
chân vào khách sạn, ngoài sân chỉ còn hai bảo vệ, vào sảnh, chỉ còn một nhân
viên lễ tân; em ngẩng đầu nhìn tôi, hỏi nhỏ:
-Anh
về sớm thế?
-Playku
cũng không nhiều nơi đến lắm!
-Cũng
tùy người anh ah!
Chủ
đề quan tâm nhất của tôi lúc đó là giá thuê xe máy nên tôi hỏi ngay: Chiều nay
anh có thuê xe ở đây nhưng bây giờ …?
-
Chị Lan (người
cho tôi mượn xe chiều nay) về rồi, chờ anh muộn quá, chồng chị đã đón về lúc
7h00. Bọn em là “dân làm công ăn lương” có tăng thu nhập bằng cách cho thuê xe:
một ngày, cho thuê “xe số”, mới mua là 200.000đồng; chị Lan có nhắn lại là nếu
ngày mai anh dùng xe nữa thì tính một ngày là 200.000đồng còn nếu anh không đi
nữa thì coi như cho mượn, chào đón anh đến với Cao nguyên”. Em đứng dậy đưa tôi
chìa khóa phòng..
Thở phào nhẹ nhõm, lúc này tôi mới để
ý đến người đang nói chuyện với mình… dong dỏng, thân hình chắc nịch, nước da
ngăm ngăm, gọn gàng trong trang phục của ngành du lịch; ngắm nhìn trang phục hợp
thời, cứ như tailors từ Paris đến đo, may trực tiếp vậy; mái tóc quăn tự nhiên
ôm gọn khuôn mặt trái xoan, đôi mắt thật là khó tả…dù không làm cho người đối
diện tan chảy nhưng chắc chắn ai đó cũng phải ngẩn ngơ, thẫn thờ bởi vì đôi mắt
đó không tỏ vẻ hân hoan hay buồn phiền mà chỉ nói lên một điều là cam chịu và
biết giữ im lặng… rất chi là Tây Nguyên… Hỏi tên và liếc nhìn vào biển hiệu trên
áo được biết em tên là H’Brinh; tuy rất kiệm lời, nhưng không có thông tin nào
cần tìm hiểu mà tôi không được đáp ứng, với giọng nói trầm, ấm, có băng tần hẹp,
đậm sắc cà phê-nắng và gió (tôi dùng cách miêu tả này vì không còn cách nào thể
hiện âm giọng tuyệt vời hơn cả), có lẽ vì chưa thạo tiếng phổ thông và tôi hỏi
cũng còn đa nghĩa nên các câu trả lời của em đều đều và chầm chậm… Dẫu vậy,
cách nói của em rất quấn hút người nghe. .. H’Brinh sinh ra và lớn lên ở huyện
Kbang, cách Thành phố 80km, cùng quê với anh hùng Đinh-Nup, sau gần 3 năm theo
học chuyên nghiệp, H’Brinh vè Công ty du lịch Gia Lai. Tôi tìm hiểu thêm về các
điểm đến nơi đây, em tận tình chỉ dẫn… gần sang ngày mới, khi tôi áy náy về sự
bất tiện khi ngồi cùng giờ này, em nói tôi cứ tự nhiên , em rất vui muốn chia sẻ
cảm xúc cùng tôi khi đến Playku, mong muốn được giới thiệu để tôi có một chuyến
đi hiệu quả mãn nguyện; khi được hỏi về quê hương, H’Brinh không quên tranh thủ
tuyên truyền cho ngành du lịch, em kể rành mạch về Khu lưu niệm Anh hùng Núp tại
làng Sơtơr, xã Tơ Tung, co Nhà lưu niệm 2 tầng, khu nhà sàn, tượng, khu mộ tượng
trưng, khu nhà thủy tạ và... Công trình hoàn thành vào năm 2011,
cùng với các
công trình lịch sử văn hóa về thời Tây Sơn Thượng đạo và các danh lam thắng cảnh
khác sẽ hình thành một tour du lịch khép kín từ Thành phố PlâyKu đến các huyện Kbang, thị xã An Khê và huyện Kông… . liệt kê những điểm đến, nhấn mạnh những đặc sắc
trong khu vực và không quên dặn tôi về việc đừng quá lan man mà trở lại Playku muộn
vào chiều mai. Đã sang ngày mới hơn 60 phút, em khéo léo từ chối lời đề nghị
sáng mai cùng tôi du hành trên đất Gia lai- Kon tum; em đề nghị tôi về nghỉ và
sáng mai chủ động lên đường, chúc tôi có một đêm ngon giấc và sáng hôm sau có
chuyến đi an toàn.
Thao
thức cả đêm không ngủ; hơn 7 giờ sáng, đến lễ tân thì mọi người đã thay ca ….. mặt
trời đã tỏ, tôi cùng “ngựa sắt” lên đường, theo hướng bắc, qua đường rẽ vào sân
bay 3km tôi theo biển chỉ “Biển Hồ”, đường trải nhựa phẳng phiu, nhiều xe công
nông chở người dân địa phương hối hả trong ngày mới. Đến trung tâm xã Biển Hồ, tôi hỏi đường đến khu du lịch mới biết đã đi
quá 3km. Quay lại, rẽ vào khu rừng thông, đến nhà lồng vọng cảnh hai tầng được
dựng lên trên đỉnh roi đất vươn ra giữa hồ. Cùng bước lên bậc đá với tôi có hai
cháu gái, nhà ở Thành phố, một trong hai cháu ngày mai chia tay Gia lai, theo bố
mẹ về Sài Gòn, chúng đến đây để được ngắm nhìn cảnh vật thơ mộng cùng nhau trước
lúc chia tay. Tự nhiên tôi thấy cảnh vật đượm buồn, mà cũng buồn thật, Hồ
T’Nưng đây là nguồn nước ngọt trong khu vực nên cảnh ở đây hoàn toàn tự nhiên,
không được khai thác du dịch, đã gần 8 giờ sáng mà nơi đây chỉ có nước, cây,
mây, trời và ba người chúng tôi, xa xa đàn le le vịt trời tung tăng như nơi đây
không hề có có can thiệp của con người.
Theo
đường Quốc lộ 14, tôi đi tiếp KonTum, đường mới khánh thành nên rất thoải mái,
nhìn xa con đường trải nhựa mới, uốn lượn vô cùng thơ mộng; có được cầm lái trực
tiếp mới có được cảm giác thăng hoa trong hành trình khám phá Cao nguyên. Càng
đi, càng vắng, rồi chỉ còn rừng cây và nương rãy,. Đây rồi, “TP.KonTum kính chào quý khách”,
qua một con dốc lớn - một lòng chảo lớn tràn ngập nắng vàng, mái ngói lô xô đều
đều vút tầm mắt. Một phần sông Dak’Bla ôm gọn TP.KonTum. Đứng trên cầu Dak’Bla nhìn ra xung quanh, xa
xa là núi bao quanh trùng điệp, sơn thủy hữu tình là đây… là núi bao sông, là
sông bọc phố; Kon Tum thu hút người yêu du lịch bởi cảnh quan tự nhiên kết
hợp với truyền thống văn hoá dân tộc lâu đời; Qua
cầu, đi thêm vài ngã tư rồi rẽ theo đường Trần Hưng Đạo ghé tham quan tòa Tổng Giám
mục Kon Tum, gắn liền với lịch sử truyền giáo ở Tây Nguyên được xây dựng từ những
năm đầu thế kỷ 20, trong khuôn viên rộng rãi, có nhiều công trình phụ trợ, dẫy
nhà chính ba tầng bằng gỗ quý uy nghi,có chiều ngang dẫy nhà tới cả trăm met;
tòa giám mục vẫn đang hoạt động bình thường, khách vẫn được phép vào ngó
nghiêng chụp ảnh. Đi tiếp ra bờ sông, đến cầu treo KonKlor, dừng chân bên ngoài
nhà rông, đây là nơi sinh hoạt cộng đồng của người dân nơi đay; lúc này đã gần trưa, không vào thăm nhà Rông được.
Theo đường bên sông quay về ghé thăm nhà thờ gỗ, một công trình kiến trúc độc
đáo của Tây Nguyên được dựng lên từ năm 1913, ở đây có một vài đoàn khách nơi
xa đến đang ghé chụp hình. Điều đặc biệt của công trình này là được làm hoàn
toàn bằng gỗ quý, không dùng bê tông cốt thép và vôi vữa để sơn trét. Hệ thống
cột,xà, rui mè được chạm khắc tỉ mỉ, công phu. Không xa cầu Dak’Bla của đường
14 bắc qua sông Dak’Bla là
khu di
tích Nhà ngục Kon Tum, ngục được xây dựng năm 1930, từng là nơi giam giữ tù chính trị
và các chiến sĩ cách mạng đồng thời cung cấp công nhân khai phá miền cao
nguyên, mở đường 14, nhưng nơi đây chỉ là di tích dựng mới trên nền đất của nhà
ngục, không còn dấu tích cũ.
Nhà thờ gỗ Kon Tum |
Đã
quá Ngọ, lại ngược đường 14 về với Gia lai, lại đường nhựa êm ái, nắng gió miên
man, nhớ đến hình ảnh trai tráng Tây nguyên tóc gió thôi bay, lộ ngực trần trước
gió, định bụng phanh ngực để đón gió, chợt nhớ ra là đang mặc áo chui đầu,
không lẽ lại phơi bụng cóc thì bất tiện quá, tăng ga để cảm nhận đam mê nắng
gió… Đi theo hướng chỉ “YALY 20km” được hơn cây số, đến rừng cao su bạt ngàn;
lúc này chỉ có đường, cây cùng với nắng, gió và tôi, cảm giác rờn rợn, tim đập
nhanh hơn, bây giờ mà có một nhóm người đứng giữa đường thì không biết sẽ xử
trí thế nào?cho xe chạy hết tốc độ có thể, xa xa có nhóm xe may cùng chiều; cố gắng đuổi cho gần họ, một vài tốp xe máy Airblade và Vision trắng,
đỏ, xe nào cũng buộc theo một hoặc hai cái cuốc, trên xe các phụ nữ dân tộc
lưng đeo gùi, tay kéo ga như không có tôi đồng hành; Cảm giác lo lắng đã giảm,
tĩnh tâm thư thái ngắm nhìn thiên nhiên và các bạn đồng hành,chợt nghĩ có lẽ
trong số những người phụ nữ hối hả kia chắc có H’Ren. Được khỏang gần chục cây
số gặp đường chính vào YALY, xuât hiện nhiều đường dây truyền tải điện, rồi khu
dân cư của công nhân ngành điện và thị trấn YALY; đường phẳng lì êm ái, không một
vết gợn, mặc dù được trải nhựa từ ngày khánh thành nhà máy 1983 nhưng đến nay
không có một vết nứt hay miếng vá, sửa; có thể nền đất nơi đây khác với nền đất
châu thổ sông Hồng; Nhưng không, nền tầng hai cầu Thăng Long cũng tốt lắm chứ,
sao đầu cầu phía nam có hai cái lõm gần bằng cái mũ bảo hiềm mà mấy tháng nay
thỉnh thoảng tôi vẫn phải đưa bánh xe xuống để đo nông sâu….. tôi giả thiết: nếu
tôi làm lãnh đạo trong ngành giao thông thì …thế hệ cha anh mình cũng cạn nghĩ
thật, họ không hình dung được dân số bây giờ như thế nào; người đông, ít việc,
thất nghiệp tràn lan mà làm đường tốt như thế này lấy đâu ra dự án, công trình
để tạo công ăn việc làm, để có lương có thưởng cho công nhân.. Cổng nhà máy thủy
điện đóng, chỉ có một nhân viên trực, bộ phận hướng dẫn du lịch đã về nghỉ trưa
nên không vào được; đứng ngoài chụp mấy cái ảnh để đánh dấu tọa độ xong quay
ra, người bần thần tiếc nuối.
Gặp
Quốc lộ 14 về Gia Lai, Một hình vẽ xe đạp trên mặt đường, rồi hình vẽ xe máy
trên mặt đường, có cả hình vẽ dép, mũ và người nữa; từ lúc sáng, trên đường đi
cũng có thấy những hình vẽ vội bằng sơn trắng trên mặt đường nhưng tôi cũng
không để ý; rồi tôi cũng hình dung ra
đây là tác phẩm của CSGT ghi lại hình ảnh khi xử lý tai nạn; giảm tốc độ để….
ngắm cảnh, cảm giác bất an ùa đến, trên đường về Playku có đến hơn chục tác phẩm
như vậy.
Sân tập bóng đá Asenal-HAGL |
Không
vào thành phố, tôi tiếp gần chục km nữa về phía nam, thăm khu công nghiệp Hoàng
Anh Gia Lai và học viện bóng đá của Bầu
Đức, gửi xe ngoài cổng, rảo bức qua những hàng cây bãi cỏ, tranh thủ chụp vài bức
ảnh kỷ niệm…với Asenal-HAGL, trầm trồ thán phục “thằng khùng Phố Núi”. Trên đường
về, rẽ lên núi Hàm rồng, một ngọn núi cao gần 300m nổi lên trên cao nguyên, đứng
từ xa nhìn lại như thấy một hình thang nổi lên giũa trời, mặt trên bằng phẳng,
có cảm giác như đây chính là Table-Mountain ở Captown…nghe tiếng xe máy bò ngược
dốc, mấy chiến sỹ cảnh vệ chắn đường yêu cầu quay xuống, không được lên núi; mấy
phút ngắn trao đổi, tôi được phép để lại xe máy đi bộ quanh một vài vị trí hạn
chế. Trên cao là khu quân sự, rada, và các trạm thông tin di động, phát thanh
phát hình… đứng nơi dễ quan sát nhất có lẽ thấy tận Trường xa đang chìm dần vào
hoàng hôn, quay ngược lại chắc là Thái Lan đang đỏ rực dáng chiều. Núi hàm Rồng
có lẽ là tên gọi ví von theo hình dáng núi, trên đỉnh không có hình thể mặt bàn
mà là một vòng cung đều, rộng lớn như thể cái bát bị vỡ miệng một nửa- chắc là
hàm dưới con rồng cũng vậy.
Núi Hàm Rồng |
Xuống
núi, thành phố đã lên đèn, học sinh từng tốp rời trường, những đứa trẻ nhỏ hơn
được người lớn đón đưa, khói lam chiều luẩn quẩn, đàn gà con táo tác tìm mẹ, người
người đang tất tả chuẩn bị bữa cơm gia đình, mẹ ngóng con ngoài cổng, con ngóng
mẹ bên thềm nhà, cha dục giã con tắm gội… tôi chợt nhớ từ sáng chưa có gì vào bụng,
thấy mình lẻ loi cô đơn nơi đất khách rồi lại tưởng tượng cảnh mình có mảnh đất
vài trăm mét nơi đây, một ngôi nhà xinh nho nhỏ, trong đó có người được gọi là tri
kỷ, có những đứa trẻ thông minh, thân thiết với tôi để hàng năm ghé thăm Cao
nguyên như một nhu cầu và nghĩa vụ trách nhiệm… Mơ ước nhỏ nhoi ấy chắc gì đã
thực hiện được.
Chiều
nay Lan trực lễ tân, trả xe máy xong định lên phòng thì Lan đưa một gói báo nhỏ,
nói quà H’Brinh gửi người miền bắc, Lan hướng dẫn đây là bắp bò non một nắng
hai sương, một hộp muối kiến vàng ở huyện KBang, làm mồi nhậu rất tuyệt, đây
cũng là đặc sản Gia lai mà không đâu có; còn đang lúng túng thì có mấy khách
vào lấy phòng, không kịp trao đổi gì thêm…
Mấy
tuần sau tôi gọi vào số máy lễ tân khách sạn xin gặp H’Brinh, giọng nam thanh
niên trực máy cáu cẳn thông báo H’Brinh đã lấy chồng, chuyển về huyện công tác,
rồi cup máy.. cảm giác hẫng hụt trào dâng, hình ảnh biển trên núi xanh thẳm
tĩnh lặng bỗng chốc lay động soi bóng đồi thông non đưa tôi đến với nhạc phẩm của
Nguyễn Cường
Em
đẹp thế Play…. ku ơi!
Trái
tim tôi muốn vỡ tan rồi!
Mê
đắm nhìn vào đôi mắt ấy!!!!..
………………….
Có hương rượu cần say men, say men,
Có ngọn lửa nào đang nhen, ….chơi vơi...
Hà Nội 1.2016
Ôi trời ơi, mong mãi rồi Hơ-Ren 2 cũng xuất hiện !
Trả lờiXóaChào tác giả ! Cậu cho chúng tớ ăn mầm đá , thế mà "ngon" đấy nhé !
Chàng nối tình Đam San
XóaChàng nối tình Sinh Nhã
Nối ân tình đôi ta
Tựa lửa bền trong đá...
Hay quá TNV ạ ! Cậu viết tự nhiên như vẻ đẹp của núi rừng và người Tây Nguyên vậy .Cậu luôn chú ý tới đôi mắt, cửa sổ tâm hồn con người !Nhưng con người ta thì đâu chỉ có tâm hồn mà còn có cả cuộc sống thực tại nữa ...Một đôi mắt đẹp và một đôi mắt khiến người ta buồn ...
XóaAnh bắc qua năm tháng
XóaChiếc cầu phao âm thanh
Đời hai đầu mưa nắng
Đàn mắc võng tâm tình
Mỗi câu em đậm đà
Mỗi tiếng lòng anh dội
Câu trầm bổng thiết tha
Võng ru lời rừng suối...
Anh cùng em ta nối
Qua trăm suối ngàn đèo
Tiếng quê hương vời vợi
Như dậy rừng nứa reo
Tiếng đá lồng tiếng nước
Cung bậc hồn cha ông
Bậc cao như đỉnh núi
Bậc trầm hơn đáy sông...
H'REN em có biết:Hình ảnh ấn tượng nhất của năm-Thủ môn lưỡng quốc:Petr Cech-Phạm Văn Tiến trên"sân tập bóng đá Asenal-HAGL".
Trả lờiXóaThach Nguyen Viet vững như bàn thạch , tinh tường như chim ưng ...mà có lúc "cảm giác nhiều khi cũng bị lừa dối" !
Trả lờiXóaHaizzzz! BLT nghĩ có lẽ sau một chặng đường dài cậu vừa đi, cậu quên chưa lau mắt kính nên nhầm "mụ" ấy là "em nhỏ thân yêu" !? Cũng còn may là nhầm ở bãi biển SS .
"Có hương rượu cần say men, say men,
Có ngọn lửa nào đang nhen, ...chơi vơi..."
Thật là hay quá chừng ! Ngọn lửa hồng...men rượu nồng...hồn chơi vơi...Người ta say hay người ta tỉnh ...Tỉnh để tiếc nuối và say để quên ...Lửa cháy mà bóng em không hiện ra! Cafe Playcu!
"...đứng nơi dễ quan sát nhất có lẽ thấy tận Trường xa đang chìm dần vào hoàng hôn, quay ngược lại chắc là Thái Lan đang đỏ rực dáng chiều..."
Trả lờiXóaHa ha ha
Bạn tôi có "Tầm nhìn xa trên 500 km" đấy nhé,thảo nào nhờ vùng đất này mà bầu Đức đã trở thành một doanh nhân VN đầu tiên được điểm mặt trên thế giới...
LTM ơi,chẳng biết cổ phiếu của HAGL dạo này thế nào nhỉ để 10Cf đầu tư ngay không muộn
"Có lẽ thấy tận Trường Sa " và "chắc là...đỏ rực ráng chiều..." đủ để hình dung TNV đang đứngở một vị trí rất cao "Trông ngày xưa và trông tới mai sau / Trông Bắc , trông Nam , trông cả địa cầu "...
Xóa"Có lẽ" và "Chắc là" còn gợi ra cả một dòng cảm xúc ...
Hai! bạn tôi vào tới Pleiku đi tìm H’Ren với mục đích này đây :" tưởng tượng cảnh mình có mảnh đất vài trăm mét nơi đây, một ngôi nhà xinh nho nhỏ, trong đó có người được gọi là tri kỷ, có những đứa trẻ thông minh, thân thiết với tôi để hàng năm ghé thăm Cao nguyên như một nhu cầu và nghĩa vụ trách nhiệm… Mơ ước nhỏ nhoi ấy chắc gì đã thực hiện được".Hơ, hắn tính cơi nới tại nơi xa,thảo nào vào nhà hắn thấy Gùi to, gùi nhỏ hình như hắn muốn đưa Tri kỷ "H’Ren" cùng những đứa trẻ đi phố?
Trả lờiXóa"Vào nhà hắn thấy Gùi to,gùi nhỏ"...
Xóahttps://4.bp.blogspot.com/--0kLOumAjCg/VsXVhunj75I/AAAAAAAAA4E/DyUIQMYTkqc/s320/12743992_1711361785753546_3862741701340363645_n.jpg
Xăm bờ soi .
XóaNhưng hiện giờ "hắn" đang ở Hà Nội , trong một ngôi nhà xinh xắn và ấm cúng cùng hai đứa trẻ đáng yêu với một "đôi mắt biết nói" đã mấy chục năm !D...! Ở đây mới là "hắn "...!
XóaBLT.sui pờ soi.
XóaTP à ! Dẫu cho "hắn" có tới ba cái gùi xếp hàng bằng nhau thì cái làn nhựa vẫn đặt nơi cao nhất và chỉ có một cái !Đủ biết "hắn" muốn nói gì rồi !
XóaĐúng là vững như bàn thạch !!!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaBLT.Mọi sự so sánh đều là khập khiễng nha nàng.Men mà!Nói dzậy nhưng không phải dzậy.Nên... mới có câu ca rằng:"Nếu biết thế,em đi lấy chồng/Vì đàn ông bao giờ tin/Vì đàn ông khó mà lường..."
XóaNửa tin, nửa không tin...50-50??? sao em nỡ vội lấy chồng?
XóaTP à ! Thạch có nói đâu mà bạn ấy hành động đấy chứ .Nói không bằng lời thì "nói dzậy là dzậy.. " mà .Làn nhựa được đặt rất trịnh trọng lên trên ba cái gùi !Ba cái gùi ấy không giống nhau mới tuyệt ! Chỉ có làn nhưa !
XóaXăm bờ soi vừa vừa thôi các nàng ơi.Thach Nguyenviet đã trả lời rồi, nàng H’Ren là thiếu nữ cách nay đã ngót nghét 30 năm thì đến tầm này cũng trạc tuổi các nàng đấy. năm ngoái do chưa biết H’Ren đã xuống phố nên Thach Nguyenviet đi tìm nàng ở Plei ku mà thôi ( Ầy 10cF có ai ở cao nguyên về phố không nhỉ?)
XóaBring co nghia la gi?
Trả lờiXóaRent kia cha biet nghia chi ca nha?
Thanh Phi English dich ra
Biet ngay tham y ban ta muon gi
;)
QT ơi hỡi QT.TP mà biết chết liền!
XóaChỉ biết rằng H'REN với Tác giả mãi như Nữ Thần Mặt Trời,còn Tg là chàng Đam San vẫn mải miêt đi tìm.
Trên con đường vạn lý kiếm tìm bóng dáng H'REN,chàng bừng lên niềm khát khao cháy bỏng gặp ánh mắt biển hồ đến độ nhìn đâu cũng thấy"đôi mắt biết nói"...Giữa vang vọng đại ngàn-H'BRINH,chàng đã cùng em sẻ chia,nghe đâu, đến 1h sáng.Chàng đã thao thức để mơ về ánh mắt và giọng nói"băng tần hẹp, đậm sắc cà phê-nắng và gió"của nàng...Rồi cuộc chia li của những người ra đi khiến Tây Nguyên đượm buồn...Đến với YALY thác đổ mà H'REN vẫn xa vời... Dẫu kiếm tìm,chàng vẫn không quên niềm đam mê bóng đá từ thuở nhỏ.Phiêu bồng!Ghé sân HAGL mà chàng ngỡ sân bóng Arsenal.Đến với Hàm Rồng mà chàng những tưỏng mình đang ở Table CapeTown Nam Phi...
Rồi chàng lại thấy lẻ loi cô đơn-để chàng"mơ nước mát một con sông/Mơ mái ấm một đêm đông/Mơ ánh mắt chờ mong"...
Gửi : nàng thanh Phi :
Xóa"H’Bring" - "H’Rent" nếu bỏ chữ "H’" đầu còn tên thì
Hỡi ơi cô giáo Thanh phi
Quỳnh Trang đòi dịch Bring ...Rent là gì?
Nửa đêm hắn tới nằn nì.
Mai đi cùng hắn,khác gì "Xách tay"
Ke , ke , ...
XóaKhông biết có bị "bạt tai" không TP ??
Bạt,bạt,bạt...
XóaTrăm năm trong cõi người ta
Cái gì không biết về tra gút gù
Kontum ĐakLak sương mù
Pleiku Đam thích phạm trù đa đoan
Bring mang nghĩa là mang
Rent kia mang nghĩa là nàng xe thuê
"Xách tay"khắp chốn sơn khê
Nick name chàng add tứ bề fờ ren
Bring,Rent nghe cũng quen quen...
Ôi trời đất ơi ......Ha , ha , ha ...
XóaNhưng mà TP nói nghĩa của các từ đấy à ? Mình thì cứ ngỡ là tiếng dân tộc chứ !Các nghĩa này mình chịu, chẳng hiếu nổi . Có tra gút gù cũng đầu hàng thôi .
Cha chả ...ù tai ...
Thạch đấy ! Không phải Thạch ! Mà lại là Thạch !!!
XóaTP à ! QT và BĐCH đố , tiếng Anh thì Tím không biết , Tím chỉ hiểu theo ý mình thôi . TNV có "một thoáng Playcu " rất ấn tượng . Bạn ấy muốn được "khám phá" mảnh đất mà bạn ấy "thấy" có nhiều "tiềm năng"! Miền đất đỏ bazan rất mến người...TNV thích cafe mà ! Thơm ...Đắng...Bồng bềnh ...
XóaBLT yên tâm.Hôm nào mở lớp TA cấp tốc cho NNNTNC trên Bazan xanh,chúng mình sẽ mời thầy giỏi về.Thế nào 2 đứa mình cũng theo kịp QT,TNV,BĐCH. Hihi.
XóaTím nhất trí !" Tua rua thì mặc tua rua
XóaMạ già , ruộng ngấu, không thua bạn điền !
To hai cô giáo:
XóaMình xin, mình xin.
Tác giả vẽ lên
Đong đưa, đong đưa.
Airblade..., đong đưa.
Hơ ren lên rẫy.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóahttp://www.youtube.com/watch?v=tA8IP13fI7k
XóaCái "thật" trong thế giới ảo có là "ảo" trong thế giới thật không ?
XóaKKK."Đong đưa, đong đưa.
XóaAirblade..., đong đưa"
Đưa Hơ ren...khắp phố.
BLT, đùa thôi, chuyện thật 100% đấy, làm gì có chi tiêt ảo đâu.
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaTNV à , câu chuyện của bạn thật một trăm phần trăm rồi ! Là mình nói tất cả ...
XóaMột ấn tượng khi đặt chân đến Playku & tới tham quan BIỂN HỒ trên cao nguyên - nơi mệnh danh là đôi mắt Playku thì mới thấy được cái sức hút khó cưỡng của miền đất được ví như "Đà Lạt 2" này.Cảnh quan vẫn còn đày nét hoang sơ,lòng hồ mênh mông như ẩn chứa bao điều bí ẩn,những cơn gió mát lành như chắp thêm đôi cánh cho truyền thuyết về vùng đất & con người nơi đây...
XóaTuyệt lắm Playku!
Nếu là GV dạy văn thì bài viết này được điểm A.thế mới biết TVN yêu miền đất hứa đến thế !
Trả lờiXóaCô giáo lại dễ tính rồi
XóaThạch à ! Đã là cô giáo thì khó dễ tính lắm . Thầy không nghiêm thì trò không giỏi mà . Cô Xuân Thu cho Thạch điểm A là cô đánh giá cao sự rung động của bạn về một miền đất đẹp đấy nhé .
XóaƯớc gì trẻ con bây giờ có được những rung động trước cây cỏ, con vật , cảnh thiên nhiên ...trong cuộc sống mà chúng đang sống . Hay nói cách khác là ước gì con trẻ cũng có những giây phút thăng hoa trước vẻ đẹp của cuộc sống ...
Hy vong thang 7 nay len Sapa,moi nguoi co the thay hinh bong nang H'Bring & H'Rent cua tac gia
Trả lờiXóahttps://2.bp.blogspot.com/-dQbGLRV2e54/Vscd-VZixsI/AAAAAAAAA4Y/LqzEA9qRrvM/s320/n%25E1%25BB%2581n.png
Xóa" Ơi Sa Pa ! Thành phố trong sương..." . Còn mây thì cuộn từng cục, lăn trên các vồm lá ướt sương, luồn cả vào gầm xe...Nắng đỏ rực như muốn đốt cháy rừng cây...Những bông hoa tử kinh rung tít trong nắng như những ngón tay bằng bạc...
XóaĐến Sa Pa cũng" có thể thấy hình bóng nàng H'Bring & H'Rent " thì thật là hấp dẫn. Đến vùng đất đá vôi trầm tích , quanh năm chỉ có mây mù lạnh lẽo lại có thể thấy được hình bóng người con gái của vùng đất đỏ ba zan với nắng , với gió , với Biển Hồ đầy...
Nơi đây năm ngoái 10 cF đã vào nhưng không gặp hai nàng này. Hay tranh thủ 10cF đang đi ra cổng, 2 nàng Thanh, Kiều mượn áo đóng giả H'Ren nay mới tung lên blog cho 10cF "choáng" đây
Xóamưa sang muộn,nên nhận đc Tem tận thứ 32...
Trả lờiXóaghé thăm các anh chị,chăm chú theo dõi chuyến đi tìm H-Ren của a NVTạ.
Cao nguyên mà không có mưa thì mọi thứ đều trở nên rối bời.Rừng cây úa lá.cà phê,cao su,điều ...xơ xác.Muông thú bải hoải...
XóaNhưng cũng là mưa cao nguyên,nếu dồn dập trút nước,liên miên thì sự ảnh hưởng của nó cũng khủng khiếp làm sao...
Bản thân mình đến với Cao Nguyên xanh cũng đã chứng kiến không ít lần như thế...
Con người cần phải biết trân trọng & giữ gìn những gì thiên nhiên đã ban tặng.Tất cả là sự sắp đặt của thượng đế...có thêm có bớt,có nóng có lạnh,có bù trừ...mọi cái là cân bằng tự nhiên!
đúng là ai đếnvới cao nguyên vào Mùa mưa thì thực là cực khổ- bởi những cơn mưa to và bất chợt...
Xóangười dân canh tác , làm ruộng rẫy khá xa nhà. (xa khoảng 78,cây số- và có khi hơn) nên chiều đi làm về gặp những cơn mưa thật là cực.
vì đăc thù thời tiết của tây nguyên: 6 tháng mùa mưa, 6 tháng mùa khô-- nên mùa mưa sẽ là mưa...mưa... và mưa. còn mùa khô sẽ là nắng, và gió
và người dân tây nguyên đã quen với nơi mình sinh sống,nhưng chắc sẽ thấy khó khăn và buồn đối với những ai mới đến hoặc ghé qua...
nhưng đúng như anh( chị)10c chia sẻđó:" Con người cần phải biết trân trọng & giữ gìn những gì thiên nhiên đã ban tặng."
hiện nay diện tích rừng bị thu hẹp,bị biến thành những đồi trọc...
sự khai thác cát tối đa , làm những lòng sông quặn đau bởi con người...
7đến 8 cây số- (hiiii mưa viết nhầm là 78, mọi ng thông cảm cho mưa nha )
XóaĐi tìm Hren gặp được Hbrinh thật thú vị.
Trả lờiXóaH'Ren là thiếu nữ trong bài hát cách đây 30 năm mà H.A, cứ coi như đã gặp người cần tìm, chỉ có điều "khi đến bến đò thì đò đã sang sông"
XóaTìm H'Ren của 30 năm trước...lại gặp H'Brinh của sau 30 năm...rồi H'Brinh đi lấy chồng ...Đò đầy thì đò phải sang sông ...
XóaHong anh, chính vì Hren và Hbrinh chứ không phải H..bring và H..rent nên tác giả không theo về nơi tuổi thơ ta đã từng học và từng đọc: Đất nước đứng lên. Từng xem phim " Rừng xà nu với câu nói của nhân vật chính khi trở về gặp rừng xà nu: " Bao năm rồi, mình mới trở lại đây, Rừng xà nu cùng dân làng Sơ man đánh giặc..." để cho chúng ta biết quê hương H brinh có khác nhiều với những gì ta học, ta đọc và đã xem không.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaYaly so với thủy điện Sông Đà thì không "hoành tráng" bằng,nhưng con đường dẫn lên điểm cao nhất để quan sát lòng hồ thì xem ra chênh vênh & nguy hiểm !Đăc biệt nếu bạn ngồi trên xe ô tô to đến 54 chỗ...
Trả lờiXóa"Chênh vênh và nguy hiểm " càng khiến người ta muốn khám phá và chinh phục !
Trả lờiXóaCách đây 8 năm,cty mình có tổ chức cho 2 đoàn đến với Tây Nguyên.Vì tông rsoos ngót nghét 100 người nên chia làm 2 đoàn đi ngược chiều nhau ( Đoàn 1 bay HN-Ban mê và đi tham quan ngược lên Playku , sau bay xuống Đà Nẵng;Đoàn 2 bay HN-Playku đi tham quan xuôi dần về Ban mê,sau cũng bay xuống Đà Nẵng hội ngộ...).Hướng dẫn viên khi tham quan nhà máy thủy điện Yaly cũng chính là một cán bộ trẻ cốt cán của nhà máy thủy điện Yaly ( quê Hải Dương).Đoàn 1 đi thì ổn vì hôm đó trời không mưa;Đoàn 2 gặp trở ngại vì trời mưa,đương hẹp,trơn khi lên tham quan lòng hồ,hầu hết xuống đi bộ đoạn khó nhất,trên xe chỉ còn bác tài buộ phải một mình điều khiển xe vượt khó...Nguy hiểm cũng đành!
XóaNhư thế là "chênh vênh và nguy hiểm" đâu phải ai hay lúc nào người ta cũng muốn khám phá và chinh phục ...Phần lớn là người ta "đành " chấp nhận thôi. Chuyện vẫn thế mà !
XóaChưa hết tháng giêng nên vẫn còn những cuộc du xuân . Hôm qua mình đi chơi với hai cô bạn cùng học thời phổ thông . Một ngày "ăn chơi" xả láng và cười đến chảy nước mắt vì những câu chuyện thuở xưa ...Ai cũng vui , cũng như con trẻ thuở nào...Rượu vốt ka , rượu tự nấu...hết chai đến can...chúc nhau tơi tới !Cá nướng thơm ngậy. Lẩu cá nóng hổi. Chuyện trò rôm rả . Tay bắt , mặt mừng, trời đất cũng ngả nghiêng !
XóaCó những quá khứ được giấu kín , được quên đi ! Hãy để nó ngủ yên !
XóaKhông thể lấy quá khứ để đánh giá hiện tại.
Và cũng không thể lấy hiện tại để soi xét quá khứ và đánh giá nó .
Có người quá khứ rất đẹp mà hiện tại lại quá chán.
Có người quá khứ còn thiếu sót nhưng hiện tại lại tuyệt vời.
Con người ta mà ...ai chẳng có lúc sai lầm ! Trường hợp này đã thay đổi để tốt đẹp , vì vậy nên tha thứ cho quá khứ sai lầm kia !
Bằng Lăng Tím ơi! có gì cứ nghe bài hát cùng tâm trạng nè:
XóaEm ơi khoan vội mà bực mình
Anh xin kể lại mà phân minh cho em tỏ tường
Em cứ nhủ rằng anh không thương...
Cuộc sống cần phải biết cân bằng nóng - lạnh, nặng - nhẹ, cao - thấp ...mà !
XóaTo:cô giáo Thanh Phi
Trả lờiXóaCuối bài TNV có câu:
Có hương rượu cần say "Men", say "Men" , có ngọn lửa đang nhen chơi vơi...
Các nàng TP, BLT...có thấy hương vị đấy không?
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBĐCH à , cái chất Men ấy đã có từ bài viết thứ nhất rồi mà .
Xóa"Say Men" , say "nắng" , say hương vị rượu cần ! Ngọt và thơm, BĐCH đã say rượu cần chưa !
Thèm rượu hay nghiện cái cần
XóaNgậm hay là hút bần thần lên tiên
...
Rượu hay cần cũng chẳng thèm , chẳng nghiện !
XóaMuốn lên tiên , dễ ợt, chẳng cần ngậm hay hút , bần thần !
To BĐCH.
Trả lờiXóaSay Men Men rượu có men
Bazan xanh hỡi,H'Ren nơi nào?
Rượu cần một giấc chiêm bao
Men say một cõi ngọt ngào chơi vơi...
"Men" là chàng, nàng say "Men".
Trả lờiXóaThưa cô thanh phí say "Men", say chàng.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaRượu nào mà uống chẳng say
XóaLàm thân con gái chẳng say trai tài ???
Một cuộc hội ngộ của ba đứa bạn thân nhau .
XóaĐồ ăn thức uống đã được chuẩn bị . Bạn ấy nói " Tớ cứ rạo rực từ mấy hôm nay và ngóng các cậu đến . Tớ rất sợ trời trở lạnh và mưa , sợ các cậu không đến ..." Bạn ơi , với cậu , chúng tớ đã hứa đến là đến , không thay đổi , dẫu cho thời tiết hay con người gây khó dễ cũng mặc kệ . Món lẩu hải sản mà bạn ấy nấu rất ngon . Ba đứa bạn và cô con gái của bạn ấy nữa thoải mái xuýt xoa , xì xụp...Ưu phiền bay đi ! Đau khổ bay đi ! Bệnh tật quên đi ! Quên hết ! Chỉ có chúng mình các bạn nhỉ !
Trước khi tạm biệt cô bạn , cô ấy nói với mình một câu mà cả hai đứa đều rơi nước mắt trong câm lặng : BLT ơi, D nói với tớ là bạn ấy không còn sống được bao lâu nữa . Chân mình như chôn xuống đất . Hai vai mình như đang gánh nặng mấy chục cân . Tai mình ù .Mình không thở được . Vẫn biết căn bệnh của bạn mình là vô phương cứu chữa nhưng mình vẫn đau xót quá !