Sau nhiều lần về Phúc Yên mải chơi với bạn mà không
thăm được Thầy Huy, mình thấy có lỗi. Đầu năm 2009 mình điện cho Ngọc Thu và
Cao Hương đề nghị đi cùng mình đến thăm thầy. Gặp lại thầy sau nhiều năm xa
cách, mình rất vui cùng thầy cô ôn lại những kỷ niệm. Sau 1 hồi nói chuyện, thầy
xé 1 tờ lịch trên trường, quay mặt sau viết vài điều dăn dò. Mình cẩn thận gấp
tờ lich cất vào ví. Ra tới cửa Cao Hương nói: Đó là kỷ vật của Thầy cho Tự Minh
đấy. Trên chuyến bay về TP Hố Chí Minh, những dòng thơ chợt hiện lện:
Kỷ
vật thầy trao, chẳng là vàng, không là ngọc.
Tờ
lịch đơn sơ xé vội trên tường,
Từng
nét chữ chứa đựng một tình thương…
Dòng thơ dừng ở đó vì
công việc bận rộn. Sau đó mình bị mất ví, mất tất cả thẻ tín dụng cùng tờ lịch
của thầy trên 1 chuyến bay. Những ngày sau mình thấy nóng ruột và nhiều lần điện
cho Ngọc Thu, Cao Hương đề nghị các bạn đến thăm thầy Huy. Lúc thì người này bận,
lúc thì người kia bận nhưng rồi mọi người cũng đến thăm thầy. Cao Hương và Ngọc
Thu thông báo: Thầy Huy vẫn khỏe, cậu làm cứ như cháy nhà. Nhưng cháy nhà thật,
chỉ vài ngày sau, bất ngờ mình nhận tin nhắn từ Cao Hương: Tự Minh ơi Thầy Huy
mất rồi… mình lặng người. Cao Hương và Ngọc Thu nói: Cậu may mắn thật vì thầy
đã cho cậu gặp trước khi thầy đi xa. Sáng hôm sau Cao Hương lại nhắn: Các bạn
đang tập trung chuẩn bị vào viếng thầy. Những tứ thơ bất chợt hiện về và mình lấy
điện thoại nhắn cho Cao Hương từng đoạn, từng đoạn, nghĩ tới đâu viết tới đó và
cũng may nó hoàn thành trước khi Khối 10 bọn mình vào viếng thầy. Cao Hương lại
nhắn tin: Mình đưa bài thơ của Tự Minh cho Lương, Lương đọc cho mọi người nghe,
nhiều bạn nữ đã khóc.
Sau đó bài thơ được Nghệ
sỹ Ngọc Thọ đọc trên VTV3, cô Lan theo dõi và gọi điện nói: em gửi cho cô bài
thơ để cô đốt cho thầy. Năm 2010, mình mời các thầy cô từ cấp 1 đến cấp 3 vào
Huế, Nghệ sỹ Thu Hằng đã ngâm bài Thầy tôi và Cô Lan đã khóc rất nhiều, cả hội
trường im lặng hồi lâu.
Cuộc đời đã cho mình gặp
nhiều thầy cô trong và ngoài nước và thầy Huy là một trong những người thầy mà
mình kính trọng, thương yêu. Xin gửi lại Thắm bài Thầy tôi:
THẦY
TÔI
(Kính
tặng hương hồn Thầy: Trần Ngọc Huy)
Thầy tôi tóc bạc cả rồi,
Tháng năm dạy học cuộc đời sáng trong.
Cả đời Thầy chỉ ước mong,
Thắp lên ngọn lửa trong lòng học sinh.
Mênh mông nét vẽ môn hình,
Trong em bừng sáng lung linh phép màu.
Lung linh nắng ở trên đầu,
Tuổi thơ dịu ngọt từng câu dăn dò.
Lời thầy căng cánh buồm no
Chở bao mơ ước về cho mái trường
Lời thầy sâu nặng tình thương,
Em mang theo suốt con đường em đi.
Tóc thầy bạc mỗi mùa thi
Tuổi thơ nào biết nghĩ gì sâu xa
Giờ đi khắp chốn bôn ba,
Nghĩ về trường cũ xót xa nhớ thầy
Bao yêu thương mảnh đất này,
Có thầy có bạn, có ngày tuổi thơ
Có trong tim những ước mơ
Có người bạn gái đứng chờ trường tan.
Tuổi thơ, nỗi nhớ miên man,
Tiếng ve dục dã râm ran trưa hè
Những mùa đông lạnh tái tê
Thầy trò đều lạnh bên hè co ro.
Đưa bao lượt khách qua đò,
Đưa bao thế hệ học trò thành danh
Thầy tôi vẫn thế, hiền lành
Chỉ mong trò sẽ học hành ngoan, chăm
Bạn bè hẹn gặp cuối năm
Thăm thầy giáo cũ và thăm mái trường.
Chợt nghe tin dữ giữa đường,
Thầy tôi đã mất xót thương trong lòng.
Thầy ơi thầy có biết không,
Bên thầy có biết bao dòng lệ rơi,
Học trò từ khắp muôn nơi
Tiễn thầy về tận cuối trời xa xăm
Trường mình gặp mặt hàng năm,
Vắng thầy nước mắt lại dâng trong lòng.
(Bài
thơ viết vội sau khi nghe tin thầy mất)
TP.
Hồ Chí Minh 2009
Lê
Tự Minh.
Bài viết này gửi tới hộp thư của 10C Family từ 11/3,do sơ xuất vì lẫn trong "đống thư" nên hôm nay "dọn dẹp" chúng tôi mới thấy và cho đăng ngay lập tức...
Thành thật xin lỗi tác giả & các bạn đọc của blog 10C Family