22
giờ ngày 04 tháng 6 đoàn rời hotel Thalassa ra ga với 19 người : Nhường đi tiễn đoàn rồi quay hotel, Thanh “Bồng” đi
vào thành phố Hồ Chí Minh trên tàu SE5 (chậm sau đoàn ra bắc khoản 2 giờ với
cái va ly to tướng đựng quà cho “Nhạc phụ đại nhân”), đoàn ra bắc chính thức
còn 17 người với 9 nữ và 8 nam. Mặc dù đã hết sức cố gắng trong việc liên hệ
mua vé nhưng chiều ngày 17 tháng 5 (là ngày đầu tiên bán vé tàu tháng 6) tôi với
TH chỉ mua được 9 ghế mềm điều hòa ( vì hết vé) và 13 vé ghế cứng điều hòa. Vì
lịch về định trước ngày giờ nên tôi với TH bảo nhau : thôi đành vậy. Cũng vì sự
thay đổi lịch trình đi ra của một số người ( Cô Trâm, XT,TH,TH ra bắc bằng máy
bay tối 04 tháng 6. Thanh “Bồng” vào TP HCM. Ngọc Thu, Kim Khánh ra bằng máy
bay trưa 05 tháng 6), nên khi ở trên xe (lúc gần tới ga) tôi thông báo ( sau
khi đã thống nhất với Văn Minh trưởng đoàn Phúc Yên): vì lý do kỹ thuật hiện tại
đoàn có 9 vé ngồi ghế mềm điều hòa ở toa số 6, vừa đủ số nữ nên các bạn nam nên
ưu tiên nhường ghế này cho các bạn nữ và
các bạn nam sẽ ngồi ở toa số 4 ghế cứng điều hòa. Nhiều chi em lo sợ lúc lên xuống
và ở trên tàu không có các bạn nam đi cùng sẽ gặp nhiều khó khăn. Tôi nói: tuy
vé tôi ở toa số 4 nhưng tôi sẽ ở toa số 6 cùng các bạn nữ, mong các bạn hãy yên
tâm, còn việc ở toa số 4 bạn Văn Minh lo. Chỉ mong rằng lúc lên tàu do đồ đạc
chị em mang theo lỉnh kỉnh nên nhờ thêm một bạn nam lên phụ giúp. Lời qua tiếng
lại cuối cùng cũng gần như sắp xếp ban đầu của tôi (tuy nhiên cánh mày râu vẫn ấm
ức vì có ý kiến của chị em không cần giúp đỡ của cánh mày râu do ngồi khác toa
nên lúc lên tàu không có ai phụ giúp thêm cùng tôi) . 24 giờ kém 5 tàu dừng
bánh chờ mọi người xuống hết tôi trèo lên cửa toa lần lượt đón đồ đẩy vào trong
và kéo từng bạn lên. May, ghế ngồi đầu toa lại gần cửa lên nên việc vận chuyển
đồ của mọi người đỡ vất vả. Khi mọi người lên hết là lúc tàu chuyển bánh. Chúng
tôi tập trung xếp đồ lên giá, ổn định chỗ ngồi. việc sắp xếp đồ cũng gọn nằm
trong giới hạn ngồi nên tiện bề kiểm soát. Có lẽ vì thấy cần có bạn trai ở
trong toa số 6 cùng các bạn nữ nên Giai nhân TQ đã tình nguyện lên ngồi ghế ngồi
cứng nhường lại ghế cho tôi. Tàu chạy, một số nàng lo mất đồ nhưng tôi bảo các
bạn cứ yên tâm không vấn đề gì đâu. Nói chuyện tào laomột lúc có lẽ thấm mệt
nên tôi ngủ gà ngủ gật nên lúc có bạn nam ở toa số 4 lên mà tôi không biết. Tàu
đến ga Huế Khoảng 2 giờ sáng ngày 05 tháng 6 nhiều khách xuống làm toa dư ra
nhiều chỗ để có thể có thể ngồi chuyển chỗ được. Gần 5 giờ sáng ngày 05 tháng 6
tàu qua Quảng Trị lúc này thấy Giai nhân TQ lên nói: Trên này mát thế, dưới toa
số 4 gọi là toa điều hòa nhưng quá nóng cánh đàn ông cởi áo dài mặc áo lót giai
nhân không ngủ được. Tôi nhường ghế bảo H ngồi xuống ngủ, tôi sang ghế còn trống
chưa có khách ngồi. Cô phụ trách toa thấy thế hỏi: thế vé của cô, chú đâu? Tôi
nói: vì cần có nam nên cô H nhường chỗ cho tôi còn tôi đang có vé ở toa số 4 (Có
lẽ vì thông cảm cho các bậc cao niên nên suốt cả hành trình sau này tôi chuyển
chỗ vào các ghế trống trong toa nhưng cô phụ trách toa không nói gì mà còn tạo
điều kiện chỉ chỗ cho tôi ngồi đồng thời khi một số thành viên nam lên đây ngồi
và ngủ cô cũng bỏ qua). Sau đó ĐM ,HTL, Nguyên, Bình …lên thăm chị em thấy thừa
ghế và “ nhà” có điều kiện nên ở lại ngủ, nghỉ giữa các chặng đường. Trong suốt
chặng đường đi đoàn luôn được sự quan tâm và hỏi thăm của các bạn LTM, Ngọc
Thu,TH… và cả cô giáo chủ nhiệm nữa. Nhờ phục vụ nhà tàu và số bánh ít, xu xuê mà
bữa sáng, bữa trưa mọi người tùy ý lựa chọn ( bữa trưa tôi có qua toa số 4 với
các bạn nam và cùng uống bia lon ở đây). Sau bữa ăn trưa tôi về toa số 6 liên tục
đổi chỗ khi tàu vào ga Vinh, ga Thanh
Hóa, ga Nam định do người lên người xuống. ngủ gà ngủ gật nên tàu dừng lúc nào
tôi không biết. Khi tỉnh dậy thấy tàu dừng tôi không xác định được ga chỉ thấy
mọi người bảo ga Văn Điển ( trong khi đó là ga Tía) do tàu hàng phía trước trật
bánh. Lại có người nói cô phụ trách toa bảo phải dừng mất 3 bốn tiếng. lúc trước
thấy Giai nhân TQ gọi rể làm ở ngành đường sắt ra ga Hà nội đón thấy chàng rể bảo khoảng hơn 17 giờ tàu mới về đến ga Hà nội
tôi không tin vì theo thời gian khoảng gần 16 giờ là tới(không ngờ cháu đã biết
sự cố trật bánh tàu hàng này nên đoán định trước). lúc này nàng Loan không biết
sốt ruột vì chuyện gì nên thốt ra :sao chuyến đi đen đủi thế. Tôi động viên mọi
người : thế là chuyến đi thuận buồm xuôi gió rồi, nếu mà thông minh Nguyên điều
xe xuống đón mọi người thì nhanh hơn về ga Hà nội. Vừa nói dứt lời đã thấy
chàng Nghiã đến thông báo: các bạn xuống ga, Nguyên đã điều xe xuống đón. Mọi
người đang ngần ngừ tôi bảo để hỏi cô phụ trách toa có mở cửa cho đoàn xuống
không. Tôi ra cửa toa nhìn thấy Lợi đang chạy từ ngoài đường vào toa số 4 , tưởng
các bạn nam đã xuống hết, sau khi hỏi cô phụ trách toa lại thấy Nghĩa bảo nếu
không xuống được toa này thì tất cả chuyển đồ lên toa số 4 để xuống. Tôi quyết
định bảo mọi người chuyển đồ xuống ga. Nhanh chóng chuyển đồ,vừa xong thì thấy
tiếng còi tàu, tôi định xuống thì thấy Cúc ôm đồ leo ngược lên toa, tôi vội
quay lại theo để hỏi thì đúng là lúc cô phụ trách toa không cho xuống, đóng cửa
toa vì tàu chuyển bánh. Vào toa thấy chàng Nguyên “Tín” toe toét cười bảo các bạn
nam chưa xuống. Nhìn các bạn nữ ngơ ngác khi tàu chuyển bánh tôi nghĩ “ Vỡ trận
rồi” nhưng vẫn còn may có chàng HTL nếu không các bạn nữ nhất là nàng Loan,Hội,
Tài …ca thán đến mức độ nào. Chúng tôi di chuyển về toa số 4. Trên đường đi tôi
bảo Nguyên gọi cho Mai nhưng máy bận lúc sau liên lạc được với Liên báo mọi người
yên tâm không di chuyển chờ xe xuống đón
bọn tôi mới yên tâm. Về đến ga Văn Điển tàu dừng chờ thông đường, Nguyên,Văn
Minh cùng các bạn nam xuống gọi xe đến đón và đi tiếp xuống ga Tía đón các bạn
còn lại, tôi cùng Cúc Và ĐSM đi tiếp về ga Hà nội. 17 giờ 10 tàu về tới ga, ĐSM
được con trai đang làm tại Hà nội đón ra bến xe xuôi TP Hải Dương, Cúc được
“anh xã” đón tại cửa ga còn tôi lên xe taxi, trả lời điện thoại TH và về nhà
lúc 17 giờ 30 ( lúc này Văn Minh cũng thông báo đoàn đã về đến Mê linh PlaZa) kết
thúc hành trình 5 ngày 4 đêm Festival Hà nội- Huế- Đã Nẵng của 10C FamiLy.
Sau đây xin gửi Blog bài viết của Cô giáo “Tam
Đồng”, một người trong cuộc trong thử thách cuối cùng
SỰ
CỐ BẤT NGỜ
Với quan điểm là “Sài” từ từ nhật ký FESTIVAL
10c FAMILY kẻo bị “Bội thực” sẽ không tốt cho sức khoẻ của các “Cô cậu” học trò
đã ngoại ngũ tuần nên hôm nay chuyến đi Huế - Đà Nẵng của 10c Famyli đã qua một
tháng rồi tôi lại mời gia đình 10c “Sài” tiếp câu chuyện “Sự cố bất ngờ” này
nhé.
Chuyến tàu SE 8 từ Đà Nẵng ra Hà Nội khởi
hành vào lúc 23h16 phút ngày 4/6/2013, việc chuyển hành lý lên tàu của các
thành viên cũng khó khăn hơn bởi ngoài hành lý hôm đi, ai cũng có một túi quà
to của bạn Tự Minh và Hoài Nam dành cho, ngoài ra là quà mua cho gia đình: Nào
là đặc sản của cố đô Huế, nào là những bộ quần áo ngộ nghĩnh, dễ thương cho
cháu nội, cháu ngoại…
Do điều kiện khách quan nên lúc ra về đoàn
chia làm hai nhóm: 9 bạn nữ được ưu tiên được ngồi ở toa số 6 có nghế mềm, điều
hoà còn 8 bạn nam phải ngồi toa số 4, ghế cứng - Thật vất vả bởi thời tiết nóng
bức. Thanh Huyền tình nguyện đổi chỗ cho Xuân Phúc để Phúc giúp chị em đưa hành
lý lên tàu, đúng là có bàn tay người đàn ông có khác, việc chuyển hành lý lên
tàu cũng suôn sẻ nếu không để chị em tự lo thì không biết sẽ như thế nào.
Sau những câu chuyện về chuyến đi “Ăn chơi”
được nhắc đi nhắc lại nhiều lần rồi dường như thấm mệt bởi những ngày đi lại
nhiều, cười nhiều, đùa nhiều nên mọi người lăn ra ngủ ngon lành, Văn Minh, Lân,
Đồng Minh, Nguyên… đến thăm tình hình chị em thế nào? Có ổn không? Thì không ai
biết gì, tưởng chừng mới chợp mắt mà trời đã sáng, những câu chuyện vui, những
chuyện kể lại về chuyến đi lại tiếp tục rất sôi nổi rồi chả mấy là đến bữa cơm
trưa trên tàu, lại tiếp tục ngủ một giấc đến chiều là về đến Hà Nội thôi - Mọi
người hy vọng như vậy và nghĩ là về đến
Hà Nội vẫn sớm nên thi nhau gọi điện về nhà thông báo: “ Tàu đã đến…. rồi” và hẹn
người nhà xuống đón.
Thế
rồi tàu vào ga Tía thì dừng lại, sau 10 phút cô nhân viên nhà tàu thông báo: “
Cô, chú nào về Hà Nội thì xuống đây đi ô tô về cho sớm”, lúc đó chúng tôi mới
hiểu ra là có đoàn tàu phía trước bị trượt bánh, chờ xử lý xong thì tàu SE 8 mới
tiếp tục chuyển bánh được. Không nói ra nhưng ai cũng lo, thế là hy vọng về Hà
Nội sớm không thành, không biết chờ đợi đến bao giờ? “ Phải 4 đến 5 tiếng nữa mới
xử lý xong” , có tiếng ai đó ở giữa toa tàu nói ra khiến mọi người vô cùng lo lắng,
thi nhau thở dài. Đang lúc lúng túng không biết nên làm thế nào thì Nghĩa đi tới
truyền đạt lại ý kiến của Nguyên là: “ Các bạn xuống tàu, chờ xe ô tô của
Nguyên đến đón”, “ Thật sáng suốt, xử lý tình huống thế là đúng”, tôi thầm nghĩ
như vậy và giục mọi người xuống tàu, Lân xuống trước đón hành lý, Phúc ở trên
tàu chuyển xuống, mọi người nhanh chóng rời toa tàu đưa hành lý sang quán nước
bên đường. Cúc và Phúc xuống sau cùng nhưng chưa kịp xuống thì nhà tàu lại ra
hiệu cho đoàn tàu chuyển bánh, thế là Phúc, Cúc cùng các bạn nam “ Chậm chạp” ở toa số 4 lại cùng đoàn tàu rời ga Tía. “Tay xách, nách mang”, mọi người vừa đi vừa vừa trách: “ Tại
thằng Nghĩa nên chúng mình mới thế này”, “Đáng lẽ không xuống thì có tốt hơn
không”, rồi thì: “ Nghĩa bảo bọn mình xuống nhưng bọn con trai có xuống tàu
đâu” vv và vv… Tôi động viên: “ Nguyên xử lý thế là đúng thôi, biết đâu tàu lại
chạy được, đã xuống rồi thì cứ nghỉ ở đây, Nguyên sẽ cho xe đến đón”, Lân nói:
“ Có tôi ở đây các bà không lo, cần thì tôi đưa mọi người ra xe buýt về Hà Nội”,
bàn đi tính lại: Xe buýt không cho lên
vì hành lý cồng kềnh quá. “ Thôi cứ chờ ở đây Nguyên sẽ cho xe đến đón”,
tôi an ủi mọi người. Dường như hiểu ý các bạn nên Nguyên điện lại: “ Mọi người
cứ chờ ở đó, chúng tôi xuống ga Giáp Bát rồi, xe sẽ đến đón”, thế là hết tranh
cãi, hết đề xuất các phương án giải quyết. Cũng may quán nước bên đường vắng
khách nên có đủ chỗ cho mọi người ngồi nghỉ , lại có hai võng để ngả lưng, bên
kia đường là hồ nước trong veo, gió thổi mát rượi. Cảnh nên thơ,mát mẻ thế nên
phải chờ đợi 1 – 2 tiếng đồng hồ không
có nghĩa gì. Mọi người vui vẻ “ Thưởng
thức”cảnh đợi chờ đến nỗi xe đến đón dừng trước mặt mà không biết. Lên xe, câu
chuyện về “ Sự cố” bị gián đoạn bởi
các cuộc điện thoại hỏi thăm, chia sẻ của cô Trâm, Thanh Hà, Xuân Phúc, Đồng
Minh…sau đó câu chuyện lại tiếp tục rôm rả trên suốt quãng đường về Phúc Yên.
Tôi nhớ lại: Sau bữa cơm chiều 4/6, trước khi
chia tay mọi người để ra sân bay Thanh Hà đã nói: “Chuyến đi của lớp đến đây đạt
kết quả 90% rồi”. Đúng vậy! 10% là “ Sự cố bất ngờ” trên nhưng vẫn may mắn bởi
tôi là người về đến nhà sau cùng cũng là 19 h và khoảng 2 phút sau thì trời mưa
rất to.
Chuyến đi mặc dù có “ Sự cố” nhưng là sự cố
đáng nhớ làm cho kỷ niệm về chuyến đi càng thêm sâu sắc, có thể nói đây là chuyến
đi “ Có một không hai” khiến bạn bè các lớp phải trầm trồ thán phục và ganh tỵ
( Không phải vì lớp mình có nhiều cô bạn xinh đâu Thanh Hà ạ) mà vì lớp mình có
nhiều bạn thành đạt lại có tâm với lớp và 10c là một tổ ấm đoàn kết. Cảm ơn Tự
Minh và Hoài Nam,
hai bạn đã cho gia đình 10c một chuyến
đi “Ăn chơi” tuyệt vời, qua chuyến đi này tình thầy trò, tình bạn của
chúng ta càng thêm gắn bó phải không các bạn? Hy vọng đây là chuyến đi mở màn
cho các chuyến đi chơi xa của gia đình 10c. Các bạn hãy “ Đồng tâm, hiệp lực” để
những chuyến đi chơi của gia đình 10c thắng lợi như chuyến đi này nhé.
Tam Đồng 03/7/13
H.M
LTS :
do điện thoại hết pin nên ảnh trên đường về ghi hình được rất ít mong mọi người
thông cảm
TÍA.........ơi
LG may mắn tem vàng rùi :) :)
Trả lờiXóa[youtube]http://youtu.be/ZR4UGnQZemU[/youtube]
Bài hát hay quá.Rất hợp cảnh hợp người.Minh trở về hóa đá phía bên tê.Lớp lên tàu rồi,mình trở về chẳng hóa đá còn gì,đúng ko TM.Cảm ơn LG nhé.
XóaBai hat gi vay H.A.
XóaThì TẠM BIỆT HUẾ XƯA của LG gửi tặng đấy,QT chưa nghe à.Thiếu sót,thiêu sót quá.
XóaChà! Linh Giang nhanh chân thật, bái phục, bái phục. còn ảnh ngủ trên tàu và nằm ven đường lúc "vỡ trận" như LTS đâu rồi hả 10c Family? hãy cho xem để còn "Bình loạn" chứ =))
Trả lờiXóaThì em đã nói là bài nào em cũng cập nhật nhay và luôn mà... chỉ mỗi comment thì ít thôi :))
XóaChào Linh Giang ,
XóaCậu đừng từ chối trở thành một thành viên chính thức của 10C Family nhé, hãy chia sẻ và thường xuyên giúp đỡ "các cụ học trò" như bọn tớ nhé...Có cậu bọn tớ tự tin hơn trẻ nữa đấy nhé ...
Văng cậu bọn tớ nhớ lắm đấy nhé :))
Mười c ơi cậu nói thừa rồi,LINH GIANG đã là thành viên của 10C Family từ lâu rồi.Mà còn là thành viên tích cực ̣góp sức xây dựng ngôi nhà chung của chúng ta nữa.
XóaTớ coi tất cả những người thường xuyên cập nhật,có những ý kiến hay,thú vị cho blog này như LG,BN...đều là những thành viên của 10C Family cả.
Chuẩn không cần chỉnh chút nào
Xóa=))
Ngại quá chị Hồng Anh ơi :P :P... em có làm được gì to tát đâu, chắc chị Trang lại nói quá lên rồi:-o:-o:-o
XóaCó sự cố lại hóa hay.
Trả lờiXóaThêm dày kỷ niệm thêm tay viết bài.
Bây giờ nghe giọng HOA MAI.
Khác nhiều với những com.bài trước đây.
Bai viet hay nho "su co bat ngo"...Cam on tac gia bai viet....
Trả lờiXóaViết như kiểu của QT thế này cũng quá "bất ngờ" rồi:)) :))
XóaCảm ơn QT đã động viên, bài viết đầu tay nên còn nhiều thiếu sót, mong các bạn góp ý để mình rút kinh nghiệm. Xin cảm ơn!
Trả lờiXóa"Hoa Mơ" thẽ thọt quá, sao lại là đầu tay mà viết thế còn muốn sửa gì nữa? rút ít thôi không "nó" tụt mất thì nguy. Mỗi ngày comm một lần nhé.
XóaCách đây 2 hôm ngổi với vợ chồng "người đẹp Tây đô" trên bến NInh Kiều ...bọn mình "mờ" về cuốc gặp của lớp ở Cần Thờ & vùng quê sông nước miền Tây với cánh đồng tháp mười mỏi cánh cò bay , những sân chim , những vừng rừng đước , chàm ...xanh ngút ngàn tới cột mốc tại Rạch Gầm Cà Mau - nơi điểm cuối thiêng liêng trên đất liền Việt Nam ...của "Hai lúa" với những giai điệu của đờn ca Tài Tử , của cháu con "Công tử Bạc Liêu" ,của vùng đất giầu có và hoang sơ Phú Quôc, của nơi mà mặt trời vừa mọc vừa lặn trên biển Hà Tiên - điểm cực tây nam của đất mẹ ...
XóaĐọc mô tả của QT mà thấy thèm, nhưng không ngờ QT cũng viết khó hiểu quá :p, ...bọn mình "mờ" về cuốc...là? :-(
Xóa10c Family ơi! Tiêu đề bài viết của mình không dài dòng và phức tạp đến thế đâu, hãy sửa lại cho đúng nhé, xin cảm ơn!
Trả lờiXóaCẩn thận thế Hoa Mai , sửa thì cũng được thôi...ảnh nữa nhé cho đầy đủ
Xóa:))
Đường xa... nhìn chị ngủ ngon ghê và... cả chiếm nhiều ghế quá đấy chị HM ơi :X :X :X :bh :bh :bh
XóaĐọc đoạn kết, thấy HM viết: ...chuyến đi mở màn cho các chuyến đi chơi xa; Có lẽ nên ghi là: "...mở màn cho các chuyến đi chơi "qua đêm" thì mới đúng nhé :-j :))
Trả lờiXóaSao lại cụ thể quá thế còn gì là tự hiểu nữa hả Hùng Nhung, nếu các " Anh xã", 'Chị xã" đọc được liệu các bạn có được đi chơi xa không đấy.
Trả lờiXóaÔi! mình là dân "3 toác", không phải nhà văn nên không toát hết ý của mình đấy. Có điều kiện gặp nhau sẽ "toạc" ý ra nhé:-(
XóaĐi đâu chẳng được & đều tuyệt vời cả...vấn đề là hoạch định kế hoạch cho tốt thì sẽ KHỎE & RẺ....nhiều khi lại BỔ nữa ấy chứ
XóaHầu như trưa nào mình cũng ngồi nghe các bài hát của 10c Family, nhất là "Hương thầm", cứ khơi dậy lòng mình quá! có phù hợp với các bạn 10c family không?
Trả lờiXóaCòn bài nào "Khơi dậy lòng mình" mà chưa có ở đây k anh :)) :))
XóaKhông biết nàng Hội mơ được ăn gì mà cả ở trên tàu cũng như ở ga Tía cứ ....Ừ hôm nay thấy tít sau bài sự cố bất ngờ đã gỡ đi trả lại đúng nguyên văn đề bài của H M thấy yên tâm vì bạn đỡ trách.Thôi cứ mơ cuốc gặp nhau tại "Tây đô" nơi ở của người "đô như tây" đi. Lúc nào "nhà có điều kiện" thì ta thực hiện cũng được chứ sao phải không Quỳnh Trang
Trả lờiXóaÔi! mình lại thấy Tòa soạn thay đổi, thêm bớt các tình tiết quá (cả ảnh, câu chữ), những bạn xem sau lại chê những người xem trước "mơ màng" quá x(
XóaAI DA TUNG TU SAI GON DI CAC TINH MIEN TAY &MIEN DONG NAM BO THI THAY HINH ANH "TIA...OI" TRONG QUEN QUEN NHU..."CAPHE VONG" :)) NHIEU NHIEU LAM...CON HON CA CAPHE TRUNG NGUYEN =))
XóaTO NGHI "CA FE VONG" CAN PHAI DANG KI NGAY THUONG HIEU QUOC GIA,TAT NHIEN TREN TOAN THE GIOI....WORLD WIDE VI SU "DOC DAO" CO MOT KHONG HAI CUA NO...
:))
Tiêu đề bộ ảnh sát quá.Đúng là TÍA...BỐ...ơi thật.Nhiếp ảnh gia có nhã ý gì riêng với HỘI mà săn được những cảnh ác thế.
Trả lờiXóaĐỒNG MINH định tranh thủ đánh răng hộ ai mà cầm bàn chải lăm lăm trong tay như vũ khí vậy.
Nói vậy thôi chứ tớ thấy mừng là sau chuyến đi chơi đã đời như vậy mà nhóm...SỰ CỐ BẤT NGỜ...tạm gọi như vậy được như trong ảnh là các bạn rất khỏe đấy.Tớ mà đi như thế về có khi kiệt sức mất.
Hồng Anh ơi! Bạn quá lo lắng rồi, đi " Ăn chơi" nên mọi người khoẻ và vui lắm, cười, nói suốt dọc đường. Cảnh " Nhếch nhác" thế nhưng nhóm " Sự cố bất ngờ" luôn miệng "Bình luận" đến khi có giải pháp "Cứu nguy" rồi mới yên trí " Hưởng thụ" đấy. Trên xe về Phúc Yên lại tiếp tục rôm rả, may mà đóng kín cửa không lại bị công an giao thông bắt phạt vì mất trật tự ảnh hưởng đến an toàn giao thông. Nhờ vậy mà bạn Loan được cười nhiều nên về đến Cầu Xây ( Vào bà ngoại có con gái đón) mà " Cơn" say xe đã "Biến mất" từ bao giờ mà không biết.
XóaTo "nghien" giong comment cua co giao HM mat rui...
XóaChiu kho online & comment hang ngay nhe...
:))
Cảm ơn sự ưu ái của QT! Blog của gia đình 10c đã là nơi ' Giao lưu" để chia sẻ nhiều điều của các thành viên trong gia đình. Đối với mình ngày nào cũng phải " Sài" món ăn tinh thần này để như được có các bạn luôn bên cạnh.
XóaHa ha đúng là,... tía ..ơi phải công nhận Nhiếp ảnh gia "săn"được những bức ảnh đến thượng đế cũng fải "ghen tỵ". Nếu chuyến đi mà thuận buồm xuôi gió thì HP nào bằng fải k các a chi? Nhưng lam sao có cảnh cai vã đổ lỗi cho nhau và sợ toát mồ hôi khi vẫn đang kẻ trên người dưới mà tầu đã lăn bánh? Sự cố bất ngờ đã ghi thêm môt kỷ niêm đáng nhớ . E rất thich bài viet của chi HM và "Hoàng tử Cóc". Cám ơn 10c Family.
Trả lờiXóachà! lâu rồi mới thấy đôi mắt pleiku ghé qua để lại dấu ấn.Em cứ mơ đi rồi cũng sẽ có ngày "đến thượng đế cũng phải cười" trên đất ban mê
XóaÔi "Voi còi" luôn mong đến ngày đuơc dùng cái "vòi" của mình để chào đón thành viên 10c Family vào thâm.luc đó thương đế cung fải cười và ghen tị. "Voi còi " mong đến ngày đó quá, đưng để "nhà giầu cũng khóc" nhé
XóaCảm ơn " Đôi mắt Pleiku", sau chuyến đi chơi xa vừa rồi gia đình 10c lại mong có được những chuyến đi chơi xa nữa đấy, trong đó vùng đất Ban Mê cũng được " Chấm" rồi mà không biết có thực hiện được không? Cứ chuẩn bị tinh thần đón tiếp nhé
XóaChào chị HM có thêm lời khẵng định của chi e càng có hy vọng hơn. Cuỡi voi. Thưởng thức thit rừng và được nhâm nhi tách cfê BanMê là món qùa e đang đợi được đón tiếp 10c Family đấy, nhất lá cảng "tắm tiên" để cac a thưởng thức. Đừng đề e thất vọng nhé
XóaÔi trời! Không biết GNTQ và chị H được ăn uống gì mà ngủ ngon thế? Không thấy "nhột" khi a ĐM tay lăm lăm chiếc bàn chải và tủm tỉm cười sao?
Trả lờiXóa"Ban chai" cua Dong Si Minh
XóaCa toa tau "thich" khi Minh cho "sai"
Can ban chai ro la daif
Long thi mem oat & dai lam ma
Mạo muội thêm dấu cho dễ hiểu nhé PHN
Xóa:))
"Bàn chải" của Đồng Sỹ Minh
Cả toa tầu thích khi Minh cho "sài'
Cán bàn chải rõ là dài
Lông thì mềm oặt & dai lắm mà
Gia đình 10c Family ơi! Hãy viết tiếng Việt cho đủ dấu kẻo người đọc " Dịch" sai thì nguy hiểm lắm đấy và nên dùng từ " Ta" cho dễ hiểu chứ dùng từ " Tây" đọc mà không hiểu thì chẳng có ý nghĩa gì đâu
XóaX(
Xóa:))
=))
Khen ai khéo tả BAN CHAI.
XóaLời hay ý đẹp như tả...ai ấy à.
Y tac gia la "that tha"
XóaCo sao "noi bo" nghi la "nghia den"
Hang xom chang thay comment
Nghia la deu hieu nghia den thoi ma
Những cuộc hội ngộ thật vui vẻ -và chuyến du lịch thất vui -Ngưỡng mộ những tình bạn bền lâu -
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã ghé thăm ngôi nhà chung của gia đình Mười C. Chúc "Hoa Hướng Dương" mãi khoe sắc dưới ánh mặt trời.
XóaChuyến du lịch của gia đình 10CFAMILY thật thú vị nhìn những tấm hình không nhịn được cười thật vô tư...chúc cho cả gia đình 10c một ngày mới công việc thuận lợi và tràn đầy niềm vui!
Trả lờiXóaCảm ơn Gai gia đến thăm và chúc gia đình. nhưng này Gai gia do thiếu dấu của tiếng Việt nên biết luận thế nào đây bởi Ảnh và tên khác nhau quá, gửi gaigia đôi vần thiếu dấu mong "người" luận :
XóaGia Gia câm ngưi nu hoa
Mui cong măt phương trăng da thê nay
nhin anh se lăm ke say
Mong ngay găp măt câm tay Gai gia
GAI GIÀ nhọn sắc hỡi ai.
XóaThích thì cứ ngắm cầm tay coi chừng.
Đau rồi nước mắt rưng rưng.
Than rằng nhìn ảnh thấy ưng GÁI GIÀ.
Ôi! Bộ đội cụ Hồ ơi ảnh GAIGIA đang :
Trả lờiXóaTrâu ơi ta bảo Trâu này
Bộ mày mốt lắm xin mày đừng măm!
thì cớ gì không mong ngày gặp mặt :-( :))
Vui vậy thôi, đừng :-T gaigia nhé. Mong gặp lại!
Chuyện bây giờ mớí dám kể.
Trả lờiXóaSáng 6/6 a H gọi cho tôi "e có đi được k? Tối nay a e mình gặp a T và a N tại nhà a nhé" tôi đang do dự vì con đau mà mình đi như vây có nên k? Con gai tôi thấy vậy động viên "mẹ cứ đi găp các bác cuả mẹ đi, sẽ k bao giờ mẹ có cơ hôị như vây đâu" tôi rất cám ơn con gái và quyêt định goi lại cho a H "chỗ a xa lắm e k biết đường đâu, đến đón e đi" "a sẽ nói a N đến đón e" vây là tôi yên tâm.
13g có một số máy lạ gọi cho tôi, giọng eo eó như con gái từ đầu máy bên kia vọng lại "H hả? Tí a đến đón e nhé" quái lạ! Giọng nói như "thái giám" cuả ai mà mình k quen biết lại gọi cho mình thì "N đây! Cho a biết điạ chỉ nhà e đúng 4g a sẽ đến nơi đón e xuống nhà thằng H chơi". Tôi mừng quýnh và chỉ đường cho a xong lao vào dọn nhà cửa, tắm cho cháu và chuẩn bị cơm chiều cho con. Đã16g15 rồi mà chưa thấy a N đến tôi goi lại "a đi đến đâu rồi?" "A đi qúa mẹ nó rồi" con tôi chỉ đừơng cho a một hồi rồi 16g30 a cũng đến nơi. Tôi chay xuống nhìn ra cổng thây một người giống như ông "xe thồ" đang trải bản đồ ra dò đường, đoán là a tôi gọi "a Nhường" "ông xe thồ" ngẩng đầu lên nói cụt lủn "Huyền hả a đang dò đường đi xuống nhà thằng H" "uả a chưa biết đường hả" "chưa nó hẹn gặp mình ở nhà mới nên a fai mua bản đồ để đi. Chết cha! A k biết, tôi cũng k biết thì làm sao đi? Đang loay hoay thì có 1tin nhắn "đi chưa đấy? " cuả a T. Vậy là chúng tôi lên đường. AT đi xe thồ từ bền xe miền đông đến Q 7 còn tôi và a N từ quận Gò vấp đi. Đang đi mặt a nhăn nhó kêu đau ở lưng và kể cho tôi nghe vì mải nhìn tên đường nên xe a và xe một cô bé ngoắc vaò nhau làm cả 2 đổ kềnh xuống đường, a bị ngã ngồi xuống, cô bé k bi sao, cẳng chân a hơi xây sát, tôi thấy lo bắt a dừng lai để tôi kiểm tra nhưng a noí k sao chỉ hơi đau ở lưng. Ngồi đằng sau tôi chỉ biết xoa nhẹ phần gần eo cho a (theo đề nghị cuả a N) thấy a dễ chiụ tôi cũng yên tâm. Ngồi đằng sau tôi thực sự thấy lo vì 2a em đều k biết đường. Đang đi thấy a quay xe lai vì đi vào đường một chiều, vòng vo tam quốc mãi vẫn chưa đến được địa phận Q7, trời lai tối, tôi lo lắng thực sự, cứ đi một đoạn "lãng tử Ban Mê" lại dừng xe mở bản đồ ra xem. "A ơi hỏi đường đi" "hỏi ng ta mình cũng k biết đâu, cứ theo bản đồ mà đi, đi mãi rồi cũng phải đến LaMã thôi e". Mà đúng thật đi mãi rồi cũng đến đường NHT đia phận Q7. Chẳng biết vì đường đẹp, vắng hay do bàn tay tôi cứ xoa nhè nhẹ bên "eo" a mà a phóng tít mù k thèm hỏi ai, chẳng có nhà, tên đường chỉ có con đường dài hun hút hai bên là cỏ và công trình đang xây dở.
Đôi Mắt Pleiku ơi! không biết "Ông xe thồ" có nhầm không mà nói "Huyền hả..." ? Mà đang tả con đường dài hun hút hai bên là cỏ ...lại HẾT à.
XóaHùng Nhung biết kg, mình phải nói bao nhiêu lần a N mới gọi đúng tên mình đấy. K biết có phải còn dư âm của chuyến đi mà a N cứ gọi nhầm mình là H thế mới tức chứ.
Xóacâu chuyện mình sẽ kể tiếp khi có thời gian nhé. Phải như vậy ng đọc mới thấy "tức" chứ
Em đặc tả lãng tử đất ban mê sao đúng và đắt thế Nào là "giọng nói eo éo như con gái,như thái giám,anh đi quá mẹ nó rồi..." nếu đọc bài này chắc "ông xe thồ" cười ngất bởi vì có người xoa eo nên phóng xe tít mù đến La Mã đến bây giờ vẫn chưa tới nhà Hiền ở Quận 7 =))
XóaCứ tình trạng này thì biết bao giờ đến nơi :-(
"Xe Thồ" phóng tít mù khơi
Đưa em đi tới tận nơi chốn nào
Quận 7 cách "một con sào"
Đã gần 2 tháng mà sao vẫn đường?
Nói ra để mọi người "thương"
Cho người chung cũi tức Nhường nhà ta :))
"Chả hên quá hè", rồi sao nữa hai mắt PlayQ kể tiếp đi, tuần nay không thấy có comm nào cả
Trả lờiXóaPhần 2: Chuyện bây giờ mới giám kể.
Trả lờiXóa...... Quái lạ! Đường gì mà chẳng thấy có người đi lại, trời thì tối mà đường thì vắng như "chùa bà đanh". Chắc a N cũng nghĩ như tôi nên khi tôi nói "A ơi có khi nào mình đi lộn đường k anh?" "A cũng nghĩ vậy". Đúng lúc đó thì gặp cô bé đang đứng nghe ĐT, mừng qúa a em tôi dừng xe hỏi :"bé ơi! Đường này đi đến đâu vậy"? "Đi cuối đường này là đến khu công nghiệp chú ơi" "Vậy đường NVL đi đường nào cháu?" "Cô chú đi qúa xa rồi, quay lại khoảng 2-3 cây nưã gặp ngã tư đèn đỏ rẽ phải". Chúng tôi quay lại đi mãi rồi cũng đến ngã tư đèn đỏ, xuống xe tôi chạy ra nhìn biển cắm tên đường thì k fải đường NVL mà là đường NVK. Đúng lúc đó thì a H gọi (chắc đợi bọn tôi lâu qúa đây) tôi đưa máy cho a N nghe để hỏi đường cho tiện."Tao đang đứng ở đường NVK Giờ đi làm sao?"......."Nhưng tao k thấy đường đó",...."thôi được rồi"! Sao anh? Nó cũng chẳng biết mình đứng chỗ nào vì nó k fải là thổ điạ ở đây nên k thuộc hết đường. Trời đất ! Vậy là một thằng Mù lại gặp thằng vưà Điếc vưà Mù nưã sao? A N thì xuống xe hai tay chống nạnh lưng ưỡn thẳng, mặt nhăn nhó. Chắc a đau lắm đây! Thấy sự lo lắng cuống quýt của tôi a chấn an: A không sao đău, lên xe mình đi tiếp, đi mãi rồi cũng đến Lamã mà em. Chúng tôi lại lên đường, tôi k quên nhiệm vụ ngồi đằng sau xoa lưng cho a. Đang đi thấy a quay xe ngược lại,( chắc lại lộn đường rồi đây) đi mãi rồi cũng đến đường NTT điạ phận khu chung cư Phú Mỹ. Nhà a H ở đường số 6 nhưng do đi đường ngoài nên chúng tôi k tìm được nhà, dừng xe hỏi mấy quán nhậu mà k ai biết. Lúc này a N mệt mỏi lắm rồi nên nói tôi gọi a H ra đón nhưng a H kg ra vì đang đứng đợi bọn tôi ở cổng, vậy là lại đi tiếp vào đường ô bàn cờ rồi cũng đến cổng chung cư Phú Mỹ. Tôi cầm may gọi thì .." a đang đứng ở đường vào đợi e nè, đi đến đâu rồi?" Nhìn mãi hoá ra bọn tôi đi đường trong 2 ông đứng đón đg ngoài. Thế đấy , 3 a em gặp nhau a T chạy đến ôm tôi thật chặt, thật lả cảm động, chắc do đợi bọn tôi lâu quá tưởng làm sao nên gặp được tôi mừng qúa mới thế này đây. 3 a e đi ra chỗ a N đứng thì thấy "ông xe thồ" của tôi tìm được chiếc ghế đá ngồi phịch xuống, xe quăng một nơi người một nẻo. Tôi biết a rất đau và cố gắng đi, cũng may là tìm thấy nhà. Hỏi ra mới biết từ nhà tôi xuống nhà a H khoảng 20 cây đi mà bị tắc đường cũng chỉ gần tiếng đồng hồ làđến nơi, đằng này 2 a e tôi đi những hai tiếng rưỡi đồng hồ là làm sao? Ai cũng thắc mắc chỉ có a e tôi là hiểu đc thôi. Tôi kể sơ qua cho 2 a nghe chuyện a N bí tai nạn, a H thì dắt xe vào còn a T diù a N lên nhà, vào đến nhà cả tấm thân của a N đổ ập xuống chiếc xôfa, tôi cuống quýt tìm dầu nóng để xoa lưng cho a nhưng a N nói chườm đá, tôi ngoan ngoãn lấy chai nước lanh vì trong tủ kgcó đá ra chườm nhẹ trên lưng cho a.
Gần 2 tháng sau qua "la ngựa" mới tới nhà Hiền. Nhường khỏe thật chịu đau tốt thế mà còn ngồi nhậu đến gần 3 giờ mới đưa em về nhà. Bí quyết nào đấy hả Hoa và Thanh? =))
XóaTừ từ đi a, hồi sau sẽ rõ.
Trả lờiXóa