25 tháng 2, 2014

“GIA CÔNG” BỘ ĐỘI




Hôm nay là ngày mười bảy, tháng hai; Hết tết rôi, công việc bắt đầu khởi động và thúc giục; lướt qua mạng xã hội, khiến mình không thể không nhớ về những ngày này ba mươi lăm năm trước…
Hồi đó, mới vào trường được ít lâu, vừa nghỉ tết Nguyên đán, lên lớp được đôi hôm, chẳng riêng gì mình, nhiều người không muốn học nữa; liếc qua bìa vở của anh bạn, người Lạng Sơn, thấy nó vẽ một quả đấm to, đấm vào miếng kính đang vỡ với dòng chữ đầy thù hận: “Xẻo tai Hoa Quốc Phong, Cắt lưỡi Đặng Tiểu Bình”.. Gớm chết, nhà nó nợ nần gì mà mày lại đưa hận thù vào sách vở…. Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới;  Mấy hôm sau tôi mới biết: một tội đồ là Bộ truởng Bộ Quốc phòng và người còn lại là Phó Thủ tướng Nươc Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa….. Sôi sục được vài hôm rôi cũng bớt giận, quay lại với công việc thường ngày: lại học, lại thi, lần một, lần hai…lại thi lại…Lệnh Tổng động viên đã ban bố nhưng chưa thấy động gì đến lũ chúng tôi.
Giặc ngoài chưa yên, thiên tai ập đến: Đoàn Thanh niên trường thông báo: ký túc xá Trường Đại học Sư phạm Ngoại ngữ Ha Nội bị “bà hoả” hỏi thăm, với tinh thần “lá rách ít đùm lá rách nhiều”, Đoàn Thanh Niên nhà trường đề nghị mọi người chung tay góp sức… Ừ bên đó có nhiều bạn như mình, nay không còn manh áo để mặc, không biết có phải “bạn” về miền trung du mang “sắn dù” xuống trường luộc đỡ cơm buổi tối rồi gây hoả hoạn không?thật tội nghiệp; Tôi lưỡng lự chút rồi góp hai cái quần dài, mỗi cái có một miếng vá ở đầu gối, còn gọi là tươm tất nhất trong “gia sản cá nhân”; về nhà, nhờ Mẹ tìm trong tay nải cũ được cái quần kaki cũ của Bố vá cả hai bên gối, mang về trường lên gấu, mặc tạm.. không biết rồi bạn tôi có được thử quần của mình không?
Nghỉ hè xong, mấy môn thi lại chưa trả, Tôi cùng hơn một trăm bạn cùng khoá trong trường được triệu tập, gom lên mấy cái xe oto gil-130 rồi đưa thẳng lên Miếu Môn. Chúng tôi cũng biết Lệnh Tổng động viên đã cần đến những người như mình, nên bình thản như cái gì đến nó sẽ đến. Sau khi phiên chế đơn vị, nhận balô, quần áo, chăn màn (hai bộ quần áo mới tinh, rất hợp thời trang), về nhận đơn vị, cơm chiều xong, tất cả ra bãi trống tập trung nghe nói chuyện và xem phim đến gần mười giờ; lâu lắm mới ngồi “lúc xổm, lúc bệt”thẳng hàng, xem phim, mỏi hết chỗ kêu ca. Sáng hôm sau 5h00 kẻng khua tập trung, nghe kế hoạch trong ngày, ăn sáng xong, cứ hai người được phát một nắm cơm và nhận lệnh lên đường. Vừa sáng hôm qua còn ở Hà Nội, sáng nay, bảnh mắt ra đã phải hành quân vào núi, nhưng thấy những nắm cơm được chuẩn bị chu đáo bởi anh nuôi nên cũng bớt đi bực dọc. Việc của chúng tôi là vào rừng, hai người một tấm gỗ khênh về để chuyển lên biên giới đóng áo quan, công việc cũng không kém phần quan trọng. Bây giờ không biết số gỗ đó có đến chiến trường hết không? hay nó về nhà “cán bộ” thành giường, thành tủ, còn chiễn sỹ biên ải ….đã có chiếu.. ba lăm năm trước chắc chuyện đó không sảy ra????. Anh bạn “cùng nắm cơm” với mình tên Phạm Nguyễn,  Hà Nội gốc, lần đầu tiên bị “hành hạ”, được tôi giao mỗi nắm cơm mà nước mắt ngắn dài suốt gần 10Km đường rừng, qua suối, núi đá, ngã lên ngã xuống, hai đứa tôi đến nơi cuối cùng; mấy cậu to khoẻ, thông thạo, chúng tôi đã thấy khiêng gỗ ra cách hàng tiếng đồng hồ. Trời ah, bao nhiêu tấm sườn, người ta nhặt hết, chỉ còn mấy tấm thiên, địa chắc nịch, mới xẻ ngày hôm trước, nặng gấp đôi các tấm kia, hai thằng nghiến răng lết về. Đã quá trưa, sang chiều, nghỉ, lấy cơm ra ăn thì ôi thôi, mấy lần ngã ở suối, bạn tôi đã làm ướt cơm từ lúc nào, thật là “chó cắn áo rách”. Trên đường ra thấy hai ba cặp quay vào, tưởng chúng nó vào đón mình, mừng rơn! chúng lướt qua, mình đoán: chắc chúng làm chuyến nữa “vì chiến trường, với tinh thần Cách mạng” nhưng không phải, ra khỏi rừng đã có tốp “lâm tặc” mua lại và bọn họ phải quay lại làm chuyến khác. Dù rất nghiêm túc nhưng tôi cũng ao ước: giá mình có chút sức khoẻ và kinh nghiệm…Hai thằng về đến doanh trại, nộp xong sản phẩm, khoảng hơn tám giờ tối, may quá tối nay không phải đi xem phim, may hơn là mấy cậu bạn thân biết chúng tôi về muộn nên đã lấy hộ cơm về. Ngày đầu tiên như vậy làm gì không thù quân bành trướng?Hôm sau được nghỉ, sinh hoạt A(tiểu đội) cả ngày, tối đến nghe nói chuyện biên giói; chưa kịp ngủ đã nghe kẻng báo động, tập trung, mang hết quân trang, quân dụng và hành quân bộ; Chính trị viên Đại đội thông báo chuyển quân trong đêm, không có xe, tất cả phải đi bộ. Thôi rồi! phen này “người ta” biết đâu mà tìm mình nữa… B trưởng(trung đội trưởng) nhắc nhở; “người đi đầu có trách nhiệm nhắc lệnh mỗi khi đến chỗ rẽ, có chướng ngại vật, người tiếp theo, nhắc lại cho người sau đủ nghe, không được phát lửa, nói chuyện… Đi được gần hai tiếng trong rừng, lệnh đằng trước truyền lại: lội qua vũng nước; mấy ông Hà nội sợ ướt giầy đã nhanh tay tháo nút, khoác giầy lên vai, đi vài cây số không thấy vũng nước đâu; khốn nạn! hai bàn chân đã toé máu, giầy cũng không đi vào được nữa, lẩm bẩm chửi: Tiên sư chúng nó! vùa luc đó cán bộ đại đội nhắc: “anh kia, chửi ai đấy”; “dạ em chửi quân bành chướng ah”…….gần sáng lại về chỗ hôm qua….tháo ba lô, chăn, chiếu, súng đạn và ruột tượng gạo, bò lên giường. Tiên sư chúng nó….
Sau ngày vất vả, lại được nghỉ ngơi, sinh hoạt A nhẹ nhàng; đến gần giờ ăn cơm chiều, chúng tôi đến nhà ăn sớm hơn bình thường, loanh quanh qua khu vực bếp, xem anh nuôi chia cơm; không hiểu cậu nào phát hiện ra một cái chảo cơm đã được múc cơm ra hết, phần đáy chảo một lớp cháy vàng ươm, liếc qua đã phải nuốt nước miếng ừng ực…. lưỡng lụ một lát, một người, hai người rồi năm sáu người bâu quanh cái chảo nóng, một số chiến sỹ nhanh tay đã được một miếng lớn chia nhau, ai mải mê với công việc của người đó; bỗng từ đâu một xô nước lớn dội thẳng vào đáy chảo, mọi người ngỡ ngàng quay lại thì thấy đại đội trưởng mặt đỏ tía tai quát lớn: “Cháy cơm để phần cho lợn, không được xâm phạm”vừa  tức tối vừa buồn cười, tối đó, buổi sinh hoạt chung chủ đề nuôi lợn được mang ra rút kinh nghiệm. Thực tế những con lợn anh nuôi chăm ẵm trong chuồng cũng đều là những định xuất tươi chủ đạo trên bàn ăn hàng tuần cả
Sau  hơn hai tháng luyện tập rồi đến kỳ bắn đạn thật, hàng ngũ chỉnh tề lần lượt vào vị trí, mấy ông to khoẻ được chọn ra ném lựu đạn. Ùng oàng một lúc, thấy ba bôn người khiêng ông bạn to béo ra, chân bê bết máu, hỏi ra được biết lựu đạn ông ném ra không vượt tường bảo vệ, mảnh văng lại trúng chân. Đến lượt mình vào bắn AKA, cán bộ hướng dẫn: nằm bắn hai viên trúng tâm điểm, quỳ lên điểm xạ hai viên, đứng lên điểm xạ hai viên trúng bia người; Bên cạnh tôi là anh Phạm Tiến, hơn tôi 2 tuổi, nay làm ở Công ty Viễn thông Quốc tế (VTI); bình tĩnh ngắm, bóp cò phát thứ nhất, bên cạnh rền vang một băng; Gớm chết! may mình chưa đứng dậy, sau phát thứ hai quỳ lên, điểm xạ rồi đứng hai phát nữa, không thấy anh bạn quỳ, cán bộ hô về chỗ thì anh bạn mình lồm cồm đứng dậy với bụng và hai ống quần ươt nhép….
Đúng ba tháng, chúng tôi được trả về trường, Nhà trường tổ chức đón chúng tôi  như đón các chiến sỹ anh hùng, chúng tôi lại thi trả nợ, lại học đuổi cho kịp chương trình. Thời gian qua đi, ba tháng quá ngắn ngủi so với thời gian tích tác mà đồng hồ gõ đếm, ít người còn nhớ mình đã trải qua ba tháng đó như thế nào; Hôm rồi, người ta bảo tôi làm đơn vào “hội Cựu chiến binh”, ừ thì làm; Người ta trả lại đơn bảo tôi không phải bộ đội, tôi vui vẻ nhận lại và giải thích với lớp trẻ: hồi đó đi vậy mới chỉ là “bộ đội gia công” thôi; đúng thật bây giờ cũng không ai biết ba tháng đó chúng tôi đi tập để làm gì? kết quả là gì? trong lý lịch cá nhân không được nhà trường ghi thêm dòng chữ nào về thời gian đó… láng máng nghe nói lúc đó có kho mì hạt quá hạn cần xử lý nên chúng tôi được triệu tập vây thôi. Thời gian ba tháng cũng được khoả lấp như sự kiện mười bảy tháng hai vậy, nhiều người hỏi một tháng xâm lược của Trung Quốc mục đích là gì, không mấy ai cắt nghĩa trọn vẹn; có người bảo: họ đông dân quá nên “nướng” bớt đi cho chính quyền đỡ phải lo… Dến bây giờ, ít người biết đến sự kiện đó, chỉ một ít người nhớ lại “chuyện ngày xưa”, mà thực tình, nhớ làm gì, trước mắt còn lo bao chuyện khác…



24 nhận xét:

  1. 3 tháng đó chắc thấy dài như 3 năm ấy, 10C nhỉ ! Nghe kể về 3 tháng "bộ đội gia công" gian khổ đó mới thấy làm "bộ đội chính quy" thì còn vất vả, gian khổ đến mức nào ! công nhận sức chịu đựng của con người thật phi thường, rồi ai cũng vượt qua hết và rắn rỏi lên rất nhiều đúng không , 10C ? :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Bộ đội chính quy" thời chiến tranh mới gian khổ thôi, còn muốn là "Bộ đội chính quy" bây giờ thì phải ...ehèm...

      Xóa
    2. Phải nói 3 tháng huấn luyện tân binh của ông bạn tôi như thế là tuyệt lắm rồi các công tác huấn luyện chiến sỹ mới để có thể tham chiến thế là cũng tàm tạm có thể "xuất hàng" được rồi. Hôm nay tôi mới biết ông bạn tôi đi lấy gỗ để làm việc ...đó nhưng cũng may tôi không phải sử dụng tấm nào của ông,cảm ơn nhé

      Xóa
    3. Tháng 2/79 lớp sinh viên Bách Khoa bọn tớ đang thực tập tại nhà máy hóa chất Việt Trì-khu công nghiệp Việt Trì ( do Trung Quốc giúp đỡ xây dựng từ nhiều năm trước đó).Nhớ khi bắt đầu kì thực tập,trận chiến chưa xẩy ra,hơn một tuần sau Trung Quốc gây hấn ở trên toàn tuyến biên giới phía Bắc,đêm nằm nghe tiếng pháo vọng về lòng đứa nào cũng như lửa đốt...sau đó là lệnh tổng động viên phát ra , tất cả đều sẵn sàng chờ lệnh lên đường bảo vệ Tổ Quốc...Kì thực tập được rút ngắn lại, cả bọn chia làm 2 tốp trở về Hà Nội;Tốp theo tầu từ ga Việt Trì vè Hà Nội,tốp vượt sông qua Sơn Tây về Hà Nội bằng xe đạp trong một ngày gió mùa đông bắc cực mạnh...
      Trong cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía bắc của Tổ Quốc,sinh viên trường Bách Khoa HN đã tham gia xây dựng phòng tuyến Sông Cầu...Các khóa sinh viên sắp ra trường (từ khóa 20-23)thì theo học lớp sĩ quan dự bị,nhiều người đã chuyển hẳn sang quân đội khi ra trường... Hồi đó,tất cả sinh viên,các thế hệ người Việt Nam đều tâm niệm bài thơ của cha ông ta ngày xưa:
      南 國 山 河

      南 國 山 河 南 帝 居
      截 然 定 分 在 天 書
      如 何 逆 虜 來 侵 犯
      汝 等 行 看 取 敗 虛

      Nam quốc sơn hà

      Nam quốc sơn hà nam đế cư
      Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
      Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?
      Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!


      Dịch thơ:

      Sông núi nước nam
      Sông núi nước Nam vua Nam ở
      Rành rành định phận tại sách trời
      Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm ?
      Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!

      (Bản dịch của Trần Trọng Kim)

      Riêng với tớ,và chắc nhiều người lúc đó đều mang trong mình khí thế cả bài hát Bốn mươi thế kỉ cùng ra trận
      http://www.youtube.com/watch?v=jujTu3snb4A

      Xóa
  2. Bây giờ là thời "Bình Đà" mà lại nhớ "Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới" cơ à? cuối năm 79 chúng tôi cũng "hành quân" theo quốc lộ 1A ngược lên biên giới phía bắc, không nói nơi nào làm mọi người cứ nghĩ là phải lên Cao Bằng, Lạng Sơn cơ, cuối cùng vẫn ở Bắc Giang tập luyện. Được cái là toàn dân thể thao nên lúc tập luyện hành quân, cán bộ cứ hô chạy là chạy thật nhanh, làm cho cán bộ tiểu đội, trung đội không theo kịp, thế là chỉ phải tập các bài kỹ thuật chứ không phải rèn thể lực nữa.
    Hết 3 tháng lại trở về trường tiếp tục thời sinh viên!

    Trả lờiXóa
  3. Ko vào được cựu binh có tiếc ko anh ? Mà mấy ông đó cũng chán thật, làm bộ đội 3 tháng vất vả lắm chứ mí lại thời đó cả nước tổng động viên các chàng còn đang cắp sách đến trường cũng viết đơn bằng máu để được đi lính chứ sinh viên các anh đi là chuyện bình thường hơn rồi, BD vẫn còn nhớ ngày đó QT tổng động viên đông lắm, người như kiến cỏ, người cười kẻ khóc vui lắm, trong đợt tòng quân đó có cả 1 anh chàng mối tình đầu của BD đi nên BD cũng có đi tiễn hì hì, thời đó những bài hát về đánh giặc tàu TQ rộn vang BD vẫn còn nhớ

    "... Chúng tôi là đồng đội của Lê Đình Chinh, nghe đất nước gọi như tiếng gọi của chính mình, tạm biệt xa bao người thân vì hạnh phúc ấm no toàn dân, vì 1 lý tưởng trong sáng vô ngần..."

    Mới đó mà đã 35 năm rồi, có nhiều người hỏi sao ko thấy 2 nước tổ chức kỷ niệm về cuộc chiến này, theo BD thì đó là 1 cuộc chiến tranh vô nghĩa, 1 cuộc chiến làm cho dân lành của 2 nước tổn thương nhiều nhất mà thôi hu hu

    Chúc các anh chị 10C hết xuân vẫn rộn ràng vui xuân trên từng cây số nhé ! (~_~)

    http://love.catchsmile.com/wp-content/uploads/2011/07/Good-Afternoon-13.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ko hiện hình rồi, tặng anh bộ đội gia công ko được vào hội Cựu binh 1 bông hồng nhé ! (~_~)

      http://hinhdongso1.wap.sh/hinhdong10/thucvat/hoahong/Hinhnenso1.com-hinh-dong-.169.gif

      Xóa
    2. Gửi Bạch Dương:
      Đúng đã là chiến tranh chêt chóc thì con người dù ở phía bên nào gia đình, bạn bè, người thân đều cảm thấy đau buồn nhưng có vô nghĩa hay không là tùy thuộc vào cuộc chiến sảy ra ở đâu, do ai gây ra? BĐCH cũng có mặt trên mặt trận vị xuyên - Hà Tuyên tháng 2/ 1979 thì rõ ràng Trung quốc xâm lược vào đất Việt nam ( chứ không phải như Trung quốc tuyên truyền cho nhân dân Trung quốc là Việt nam gây hấn và xâm lược Trung quốc). Trung quốc đánh Hà giang không chỉ tháng 2/1979 mà sau này còn nhiều lần đánh và lấn chiếm sang đất Việt nam, thời gian 1984-1986 là khốc liệt nhất. Các địa danh 233, 468,1200, 1509... vẫn còn hằn sâu trong kí ức của các chiến binh và cựu chiến binh sư đoàn 313 chúng tôi ( bây giờ ở các khu vực chúng tôi có thành lập hội cựu quân nhân sư đoàn 313. khu vực Hà nội chúng tôi 2 năm gặp nhau một lần ( chưa kể cựu quân nhân trung đoàn 191 khu vực mỗi năm gặp nhau một lần) , Đ/c Đại Tá Sư trưởng AHLLVT vẫn cùng chúng tôi ôn lại những thời khắc bi tráng của cuộc chiến trong những lần gặp mặt . Ở nghĩa trang Thanh Thủy có gần 1700 ngôi mộ của các cán bộ chiến sỹ bảo vệ từng tấc đất biên cương của Tổ quốc của các đơn vị tham gia chiến đấu tai mặt trận Vị Xuyên (trong đó nhiều nhât là của sư 313 và sư 356) thì không thể nói đó là sự hy sinh của các liệt sỹ là hy sinh cho cuộc chiến tranh "Vô nghĩa" được. Nói như Bạc Dương thì tháng 3 này (nếu điều kiện cho phép) BĐCH cùng đồng đội lên thăm lại chiến trường xưa sẽ biết nói thế nào với các liệt sỹ ở nghĩa trang Thanh Thủy đây hả Bạch Dương ?

      Xóa
    3. Bài hát cách đây 35 năm em vẫn thấy rất hùng hồn và cảm động anh Bộ đội ạ !

      http://www.youtube.com/watch?v=DoJCnviLB6w

      Xóa
    4. Cảm ơn Bạch Dương và Quỳnh Trang đã tặng cho Blog những bài hát mà bây giờ vì nhiều lý do nên tuy không cấm nhưng nó ít được phát lại cho chúng ta thấy khí thế sục sôi năm 1979.

      Xóa
  4. Thế là nhà mình cũng kỷ niệm balămnăm chiến tranh biên giới.Mình cũng nhất trí với BĐCH,phải gọi đấy là cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của dân tộc ta.Sau này,khi mình sang BUN có chơi vơi một anh bạn người BẮCKINH.Đôi lúc trà dư tửu hậu có nói về cuộc chiến tranh này,anh ta nói ,đấy là cách để ban lãnh đạo BK giải quyết nạn đói mà thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thôi thì nhớ chuyện cũ, cuộc chiến với mình vẫn mãi là ái quốc nhưng mấy ai hiểu được, đăng đanf mục đích là gặp bạn thôi

      Xóa
  5. Anh chàng Nguyễn Trọng Hiền của tổ ấm 10C Family trước cũng là lính chiến tại Vị Xuyên-Hà Giang,cả đời binh nghiệp,hiện đang có mặt tại Hà Nội & chuẩn bị có chuyến đi thăm lại chiến trường xưa,thắp hương tưởng nhớ những người đồng đội đã hi sinh trong cuộc chiến tranh bảo vệ biên cương của Tổ Quốc từ tháng 2/1979...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em thấy hình như các anh lớp 10C đều được tổng động viên vào bộ đội chiến đấu chiến trường biên giới phía bắc thì phải, các anh đi cho em gửi lời chào thân yêu tới quê hương Hà Giang nhé ! Nhớ lắm

      " Rừng cọ đồi chè đồng xanh ngào ngạt
      Nắng chói sông Lô hò ô tiếng hát ..."

      Xóa
  6. Em mê bài hát này nữa anh Bộ đội nợ, vì cuộc chiến đấu bảo về tổ quốc mình mà nhiều LS hy sinh quá, nghe bài hát thấy nao lòng

    ...về đi em, nếu yêu nhau, hãy yêu dòng sông cả non nước cuộc đời ...

    http://www.youtube.com/watch?v=70gtgugBNoc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn BD! những bài hát một thời và mãi cùng chúng ta đi suốt cuộc đời. Hẹn có khi nào gặp cùng hát chung như thủa hai mươi nhé!

      Xóa
    2. Sao trùng hợp vậy hầy ? giọng thuốc lá đá thuốc lào của em cũng ấm lắm, hát mấy bài này cũng mạnh mẽ khí thế lắm hì hì. Anh chàng mối tình đầu của em cũng đi đợt tổng động viên này, cũng tên Hùng, Nguyễn Quốc Hùng trùng hợp thía là cùng , những bài hát dành cho cuộc chiến biên giới thật dũng mãnh, cứ như các anh đang hành quân ra trận vậy , anh Hùng Nhung hẹn thì hẹn cho chắc nhé ! Đừng có hẹn suông nha ! (~_~)

      http://www.youtube.com/watch?v=YZ0NhDH7F2g

      Xóa
  7. 30/ 4/1975, Việt Nam mình là một đất nước mới thoát ra khỏi cuộc chiến trường kì hơn 30 năm liên tục chống ngoại xâm. Tớ nhớ ngoài hệ thống quốc phòng chuyên nghiệp,các cơ quan xí nghiệp & tất cả hệ thống các trường từ cấp3 trở lên đều tham gia học quân sự...Ngày ấy,môn quân sự với đại học Bách khoa được tính là môn chính (số tiết học nhiều,quan trọng...)nếu trượt môn này & một môn kiểm tra (môn ít tiết học,bổ trợ ko quan trọng..) là lưu ban luôn, mà không trả được nợ là ..a lê hấp tốt nghiệp sớm luôn.
    Các bài học mà tác giả bài viết liệt kê bọn tớ có đủ,học trong năm thứ nhất & thứ 2 đại học.Tớ cũng rất nhớ có bài "tình huống" khi triển khai tiểu đội phòng thủ,một "chiến sĩ" lớp KĨ sư Kinh tế 22 nằm ngay vào ổ kiến lửa,nhưng do đảm bảo bí mật đội hình..phải nằm im chờ lệnh ...kết quả là sau buổi tập đó...chiến sĩ ấy được "đồng đội" võng thẳng vào trạm xá của Bách Khoa cùng với một "lời khen" của thầy !!!
    Khi đi bắn đạn thật ở trường bắn Lim (Từ sơn,Bắc ninh) một "chiến sĩ" nữ của lớp cơ dệt K22 cũng bị cuốn vào bánh xe ô tô tải cùng chiều...hú hồn,không sao vì nằm gọn trong 4 bánh xe...
    Vất vả,nhưng cũng tự hào & tự tin sau những tháng năm rèn luyện...Nó cho ta những kĩ năng sống để ngày nay ta sẵn sàng đối diện với cuộc sống thăng trầm của vận mệnh đất nước & con người...

    Trả lờiXóa
  8. Ngày mai XUÂN THU lên chức mẹ chồng.Mườicf lại có buổi gặp mặt tưng bừng.Gửi lời chúc hạnh phúc đến cô dâu chú rể,chúc các bạn mườicf vui vẻ.Mình mong sớm có tin trên blog.

    Trả lờiXóa
  9. Hom nay moi vao blog cua lop duoc tu hom ve HN den gio luon trong trang thai lo mo toi qua giao luu voi ban be 10c o HN ban quan tri blog phe binh sau tet luoi viet qua sang nay tinh tao viet ngay neu de den trua lai lang lang ko viet duoc nhung hom nay uong it de danh bung an co cuoi con trai "nang". Toi qua ve den nha la 22g vui nhieu hom nay khoe de hanh quan ve PY.

    Trả lờiXóa
  10. Cam on em nhieu lam BD nhung bai hat ay la dong luc la vu khi tinh than de cac anh cam chac tay sung bao ve TO QUOC . Den hom nay anh nghe lai van cam xuc hao hung hung huc o trong tim . Thu 2 nay anh va nhung dong doi o HN ve lai chien truong xua thap nen nhang cho nhung nguoi dong doi da nam xuong sau 35 nam noi ay cua khau THANH THUY ,VI XUYEN , HA GIANG.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Các anh có lên Hà Giang nhớ cho em gửi lời chào thân yêu nhé ! Tuổi thơ của em trọn vẹn ở nơi đó, đến năm 11 tuổi em mới vào lại QT, Hà Giang là nơi chôn nhau cắt rốn của em nên ko bao giờ em quên được

      Em là con nhà Lính nên những bài hát về 1 thời hoa lửa, 1 thời biên giới yêu thương em đều mê và thuộc, ko thể ko nhớ được vì chính những bài hát đó đã làm cho các anh thêm vững lòng đánh giặc và cả hậu phương cũng tất cả vì tiền tuyến

      Chúc các anh có 1 chuyến đi thật bổ ích, cho em gửi lời chào thân thương tới Hà Giang và các anh thắp giùm cho BD 1 nén nhang cho các anh hùng LS đã hy sinh vì tuyến đầu tổ quốc, chúc các anh hùng LS mãi mãi an lạc miền xa thẳm

      http://i756.photobucket.com/albums/xx204/piano324/J2/200705141d406caf91360dafc9.gif

      Xóa
  11. Một ngày mặc quân phục cũng là anh bộ đội Cụ Hồ !

    Trả lờiXóa

Bạn có thể tặng hình ảnh hay Video cho 10C family không cần thẻ bằng cách:
- chèn hình (đuôi .jpg, gif, npg, bmp)
- chèn nhạc từ trang nhaccuatui hay nguồn bất kì, miễn có đuôi mp3
- chèn video từ youtube bằng cách dán thẳng link vào comment
- Thay đổi màu chữ: [color="red"] chữ màu đỏ [/color]
Thank you!