10 tháng 11, 2014

Tản mạn : Một thuở học trò – “Hắn”…


--Thuở ấy đang là thời kì chiến tranh phá hoại, giặc mỹ leo thang ném bom ra miền Bắc. Cũng như bao đứa trẻ khác, “Hắn” cùng gia đình rời thành phố đi sơ tán. Tưởng đi đâu xa, quanh quẩn thế nào nơi nhà “Hắn” chuyển đến là một vùng cách thành phố chỉ có hơn 30 cây số đường quốc lộ. Nơi đây lại gần sân bay quân sự có tiếng của miền Bắc lúc bấy giờ nên việc nghe tiếng kẻng báo động, tiếng máy bay gầm rú, tiếng bom rơi, đạn nổ vào thời kỳ đế quốc mỹ đánh phá ác liệt là gần như thường xuyên. Lần đầu tiên “Hắn” được thấy máy bay lên, xuống lúc bay luyện tập cũng như khi không chiến. Dần dần “Hắn” cũng phân biệt được các loại máy bay Mic 17, Míc19, Míc 21 của ta và các loại “thần sấm”, “con ma” của địch. Ngồi dưới giao thông hào, “Hắn” từng chứng kiến  máy bay quần nhau , bị bắn cháy giữa ban ngày, Phi công nhảy dù ra, dù trắng, dù đỏ treo lơ lửng. Có cái dù nở ra hơn tiếng sau vẫn còn nhìn thấy chưa rơi xuống tới đất. “Hắn” cũng đã từng nhìn thấy xác phi công mỹ  chết được chở về sân ủy ban xã trên chiếc xe trâu. Xác chết to quá nên xã phải “thửa riêng” cho hắn chiếc quan tài mới đem đi chôn được. Có ngày “Hắn” còn nhìn thấy máy bay trực thăng của ta lặc lè tha máy bay Mic ở đâu về sân bay không biết vì do máy bay rơi hay hạ cánh vì sự cố hết dầu. Nói vậy để biết tuy đi sơ tán ra vùng nông thôn ngoại thành nhưng cảm giác ác liệt không kém gì thành phố.
    “Hắn” sinh ra trong một gia đình nề nếp, bố mẹ làm công chức nhà nước . Khi rời thành phố đi sơ tán “Hắn” vẫn còn mặc quần yếm, áo bỏ trong quần. Còn ngu ngơ như “bò đội nón” nơi đất khách quê người. “Hắn” nhớ mãi buổi sáng đầu tiên được chủ nhà nơi nhà “Hắn” ở nhờ lay gọi dậy: “ Trỗi, trỗi ăn con củ rồi đi học”. “Hắn” ngơ ngác không biết bác chủ nhà nói gì, sau một hồi mới hiểu là bác chủ nhà bảo “Hắn”dậy ăn khoai lang rồi mà đi học. Câu chuyện này làm “Hắn” nhớ và buồn cười mãi đến tận bây giờ.  Nhưng rồi “Hắn” nhanh chóng hòa nhập với hoàn cảnh mới. “ Hắn” cũng được cho là diện “ngoan” bởi theo thời gian, mỗi ngày mỗi lớn. “ Hắn” cũng dần biết phụ giúp gia đình để nâng cao đời sống. Sau buổi học và nhất là trong 3 tháng hè, Các trò như đi cất vó tôm, đi đánh dậm, móc cua, câu cá, tát vét…ở ao,hồ, mương máng, ruộng đồng, cuốc đất trồng rau, nuôi gà, chăn lợn “Hắn” đều biết tuốt. Nhưng “ Hắn” cũng chẳng chịu kém cạnh ai trong các trò nghịch. Tuy không vào diện “ xuất sắc”,“có tiếng” nhưng cũng chẳng vừa. Hồi còn  nhỏ khi đi học qua đường sắt, học hỏi chúng bạn “Hắn” tìm đinh 10 đặt lên đường ray để sao cho khi tàu hỏa chạy qua cán bẹt đầu mũi đinh đi “ hắn” mang về mài thành con dao nhỏ khoét đít 2 mảnh vỏ con chai chai thành lỗ tròn để "khoáy" cho bằng được viên đá đường tàu thành hòn bi cái chơi chọi với bi ve để “ăn” các viên bi đất nung nhuộm màu xanh, đỏ được bán ở cửa hàng mậu dịch quốc doanh cho vào lọ thủy tinh làm chiến tích. Khi lớp học nơi chùa ngoài cánh đồng đầu làng, “Hắn” cũng chẳng ngại ngần trèo lên lòng,vai, núp sau tượng phật ở chốn hậu cung. Lớn hơn “Hắn” cũng biết chơi khăng, chơi đáo ăn “xèng” (đập bẹt từ nắp chai bia) hay các đồng 5xu, 2 xu có lỗ tròn ở giữa để xâu tiền lại.” Hắn” tập bơi rồi tham gia đám bơi thi từ bờ hồ nơi có con đê quoai này sang bờ bên kia nơi cỏ ruộng trồng ngô hay khoai theo từng thời vụ của hợp tác xã. Phần thưởng về nhất là những củ khoai hay bắp ngô thơm phức  được kẻ thua “khai thác” và nướng ngay tại trận dâng lên. Năm lụt lịch sử 1971 vỡ đê sông Hồng, máy bay trực thăng còn phải đi thả các bao ni lon chứa bánh mỳ cứu trợ cho các vùng dân đói ăn do bị nước cô lập. Nơi “Hắn” ở tuy không bị cô lập như những vùng quanh đó nhưng nhà “Hắn” cũng bị chìm trong nước lụt tới gần 2m. Hôm lụt tràn vào nhà, nước dâng  nhanh quá. Đường ra đê gần 100m cũng bị ngập bủm trong nước. Thấy có chảo gang to nấu cơm của bếp ăn tập thể ngày xưa còn để lại gần đó, “Hắn” nhảy vào dùng đũa cả đảo cơm thay mái chèo đưa em cùng đồ đạc lên đê chạy lụt cùng với các gia đình khác. Trên đường đi học qua cánh đồng HTX, “Hắn” cũng học được cách tìm khoai lang to trên luống bằng cách tìm nơi có điểm nứt trên mặt luống để mà bới lấy khoai hay chui vào giữa ruộng ngô đang mùa ngậm sữa bẻ ngô non rồi trèo lên chòi gác canh máy bay của đơn vị pháo phòng không ăn. Có hôm”Hắn” ăn nhiều quá bị “say” đầu lúc nào cũng váng vất mùi sữa ngô non, báo hại làm nhà một phen tá hỏa tưởng "Hắn" ốm. “Hán” cũng theo chúng bạn đi “khai thác” mít,mía , ổi...ở vườn cây các cụ. Lần nào thành công thì hí hửng vừa ăn, vừa cười hỉ hả. Nhưng cũng có lần thất bại chạy bở hơi tai may thoát nạn không thì bị no đòn, bị thông báo về nhà cho bố mẹ hay nhà trường thì nguy to.Nói thế để biết thuở học trò “Hắn” cũng là hàng “ngoan”, “ Nghịch” như thế nào.
    Về đường học, phải nói là “Hắn” học được. “Hắn” hơi thiên về tự nhiên và nhất là môn toán. Từ cấp I cho đến cấp III, năm nào “Hắn” cũng có tên trong danh sách đội tuyển của nhà trường đi thi học sinh giỏi cấp huyện, cấp tỉnh. “ Hắn” cũng đã từng đạt giải của huyện và được nhận giấy khen về thành tích đó. Nhưng khi đi thi vào trường chuyên của tỉnh thì lại “trượt vỏ chuối” bởi bản tính học theo kiểu “a ma tơ”, không chịu ôn luyện thêm chút nào ngoài những bài giảng của thầy trên lớp. Cứ vậy “Hắn” tuần tự như tiến mỗi năm một lớp, từ lớp một cho tới đại học, “ Hắn” chẳng chịu ở lại “tăng cường” làm “cán bộ khung” cho lớp nào.
     Hắn khá điển trai, lại học “được” nên  được nhiều Chị, Em yêu quý. Ngay từ hồi học cuối cấp II (nơi nhà “Hắn” mới chuyển tới vùng mà người ta gọi cái gầu múc nước ngoài giếng là “cái đài”), “Hắn” đã có cô bạn gái xinh xắn học cùng lớp đã để ý đến "Hắn"rồi. Cô bạn gái cùng lớp thích “Hắn” ra mặt, biết “Hắn” mê đọc truyện, nên bao nhiêu truyện hay, quý của nhà, cô bạn đều tìm cách đem cho “Hắn” mượn còn với người khác muốn mượn thì “hãy đợi đấy”. “Hắn” cũng thuộc diện “nhớ dai” nhưng không “thù lâu”. Các sự kiện trong lớp và trong trường, nhất là đặc điểm của các bạn gái đã gây được ấn tượng với “Hắn”dù chỉ một lần là cứ theo “Hắn” mãi. Mọi người có thể không nhớ nhưng khi nhắc đến tên “ Hắn” có thể kể vanh vách từ cái dáng dong dỏng hay mũm mĩm, nước da trắng mịn hay mái tóc dài thường tết đuôi sam. Có giọng hát hay thường hát trong buổi họp liên chi đoàn…Hôm rồi, nhân chuyến “Nam tiến”  khi ngồi bên ly trà đá sau khi ăn bát cháo “hàu”, “Hắn” nói: Không biết “Hắn” có số "đào hoa" hay không mà bây giờ kiểm điểm lại “ Hắn”  thấy “cái thuở thiếu thời lưu luyến ấy” sao mà “tít mù nó mới lại vòng quanh” đến thế. Có người yêu Ta sao Ta chẳng biết để mà yêu, Còn có người Ta yêu nhưng cố hoài không được. “Hắn” kể rằng : kiểm đếm lại cũng không ít ví như hồi "Hắn" đang học đại học, có cô bạn học cùng phổ thông gửi cho “Hắn” từ nước ngoài về một bức  thư chỉ vỏn vẹn có 3 câu cảm thán - “Hắn” ơi ! Làm cho tâm trí “Hắn” rối bời mất ngủ mấy đêm làm ảnh hưởng tới kết quả kì thi năm ấy. Nhưng với “Hắn” có hai chuyện “dặc biệt" nhất không thể quên là:
*Câu chuyện thứ nhất:  "Sao anh chẳng ngỏ lời...": 
   “Hắn” có cô bạn gái học cùng từ thời lớp 3, nhà sát cạnh nhau chỉ cách một bức vách nhà tập thể. Nên có thể nói là chơi với nhau rất thân thiết. Đến cuối cấp II, nhà “Hắn” chuyển đi nơi khác nên từ đó bặt tin nhau . Đến kì thi đại học, “Hắn” bất ngờ gặp lại cô bạn ngày xưa ở cùng điểm thi. Khi nhận ra nhau phải nói cả hai cùng vui mừng khôn xiết. Sau khi thi xong “Hắn” mời cô bạn gái về  gia đình chơi. Cũng từ đó, “Hắn” nối lại liên lạc tuy không thường xuyên với cô bạn gái vì đi bộ đội và đi học. Sau này khi ra công tác, có thời kì “Hắn” công tác ở gần nơi nhà cô bạn. Thỉnh thoảng chủ nhật buồn, “Hắn” vẫn “Vô tư” đạp xe đến nhà cô bạn gái chơi, vẫn quen gọi mẹ cô bạn bằng “Mợ”( theo kiểu ngày xưa gọi bố mẹ là cậu ,mợ). “ Hắn” cũng chẳng để ý nhiều đến chuyện vì sao  mỗi lần hắn về chơi, cô bạn gái tối đến lại rủ “Hắn” đi chơi thăm bạn bè  của cô ấy như đi giới thiệu, hay sự “mất tích” ngẫu nhiên của người nhà cô bạn để lại hai đứa nhà trông nhà buổi tối một mình….Đến khi mái đầu có hai thứ tóc, con cái đề huề, tình cảm, tình bạn vẫn thân thiết như xưa thỉ đột nhiên cô bạn chỉ một lần buột miệng nói với “Hắn” rằng : "May mà tớ lấy được ông chồng tử tế chứ nếu không tớ hận cậu cả đời". Làm “Hắn” ngớ hết cả người, sống mũi cay cay. “Ơ hay, tớ chẳng ngỏ, cậu chẳng nói thì cậu hận tớ nỗi gì”. Thôi thì chuyện qua rồi, may thật.
*Câu chuyện thứ 2“: Tôi yêu em đến chừng có thể…”: 
    Hồi học cấp III, “Hắn” có cảm tình với cô bạn cùng lớp trắng trẻo, “Mũm Mĩm”, xinh đẹp. Bố, mẹ hai gia đình lại ở cùng cơ quan nên cũng quen biết nhau. “Hắn” thì để ý nhưng “người ta” lại không nên có khi những cử chỉ đơn thuần của “người ấy” trong giao tiếp cũng được”Hắn” nhân cách hóa lên để mà “tưởng tượng”. “Hắn” nhớ mãi buổi tối chia tay trước khi lên đường nhập ngũ, lần đầu tiên trong đời “Hắn” được cầm tay con gái mà người đó lại là người “Hắn” thích  mới vui chứ. Cái bắt tay làm người “Hắn” run lên, cả tối về không sao ngủ được. Sau này trên dọc đường hành quân, có lần “Hắn” đã nát óc gửi cả tâm tình vào một bức thư trả lời bạn gái toàn bằng đầu đề các bài hát mang màu sắc tình yêu được yêu thích thời bấy giờ để nói lên nỗi lòng của hắn với "người ấy" nhưng “ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu” mới buồn chứ ( sau này có lần hắn nhắc lại tình tiết ấy hỏi " người ấy" có nhớ không nhưng cô bạn giả bộ làm ngơ không trả lời. Hình như mẹ của “Hắn” cũng biết chuyện con trai mình vả lại bà cũng thích cô bạn đó nên có lần bà cất công đi tìm cô bạn đưa về nhà “Hắn” chơi. Nhưng rồi đến gần trưa, chưa kịp ăn cơm, không hiểu tại sao cô bạn lại ôm đồ đạc cá nhân “biến mất” làm bà mẹ tiếc hùi hụi vì không giữ được cô con dâu cho con trai mình. Cũng nhân đợt Nam tiến vừa rồi nhắc lại chuyện đó với  người ấy,“Hắn” mới được cô bạn cho biết nguyên nhân. Té ra khi đang ở chơi, cô bạn nghe thấy bà mẹ "Hắn" khoe với hàng xóm là: có cô con dâu bị thất lạc, tôi đã đi tìm lâu lắm  nay mới tìm thấy để đưa về nhà. Nghe thấy vậy cô bạn “tá hỏa” bỏ cơm, chẳng dám chào từ biệt, ôm đồ “chạy luôn. “ Hắn’ nghe thấy vậy đành ngậm ngùi mà rằng : “ Tôi yêu em đến chừng có thể…”
  
                                                                                                                    H.H.H

44 nhận xét:

  1. LG tem vàng lấy hên :D :D và chia sẻ vụ "Sao anh chẳng ngỏ lời..." và “ Tôi yêu em đến chừng có thể…” của HẮN ... để bây giờ HẮN vẫn mãi [color="red"] MONG ƯỚC KỶ NIỆM XƯA[/color]

    Trả lờiXóa
  2. Kakaka.... đọc kỹ lại 1 lần nữa... rồi lại đọc đến chỗ này [color="Blue"] “Hắn” kể rằng : kiểm đếm lại cũng không ít ví như hồi "Hắn" đang học đại học, có cô bạn học cùng phổ thông gửi cho “Hắn” từ nước ngoài về một bức thư chỉ vỏn vẹn có 3 câu cảm thán - “H ơi"! Làm cho tâm trí “Hắn” rối bời mất ngủ mấy đêm làm ảnh hưởng tới kết quả kì thi năm ấy...[/color] và liên kết ở những bài hơi lâu lâu 1 chút thì em biết ngay HẮN LÀ AI rồi =)) =))

    Trả lờiXóa
  3. Ai cũng biết chỉ hắn là không biết thôi LINH GIANG ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải là Hắn không biết đâu chị HA ơi... mà là LUÔN LUÔN LẮNG NGHE NHƯNG CỐ TÌNH KHÔNG HIỂU đấy thôi :))

      Xóa
    2. Ngày xưa đi học có một trò chơi thông minh má theo cờ phất hoặc tiếng còi hiệu lệnh của cô tổng phụ trách chúng ta "dịch" ra "cái gì" "ở đâu" " bao nhiêu"...
      Sau này ôn thi,hay chuẩn bị cho một buổi họp,phát biểu...người ta hay gạch đầu dòng các ý chính...Bên ngành công an khi "truy tìm tội phạm" người ta thường "vẽ" chân dung...
      Dông dài một chút,đọc bài viết trên blog cũng vậy,nếu tác giả viết trong lúc đang để tâm hồn treo ngược cành cây,hoặc giả thường cầm bút ghi lại cảm xúc sau khi "chơi" hết dăm ba chai Putin,vài thùng bia chai 333...
      Vậy nên cầm lấy cây bút mà "note"!Tỉ như bài này:
      Hắn có thời gian là bộ đội
      Hắn có em gái
      Hắn thích đọc truyện
      Hắn phởn phơ trong chuyến Nam Tiến vừa rồi...
      VẬY HẮN LÀ AI ???
      ke ke ke
      :) :) :))

      Xóa
    3. Chỉ nhớ tới "Cô tổng phụ trách mà chẳng thấy anh anh tổng đâu" thỉ quả thật "Hoa Phượng" lọt vào tiêu chuẩn "nhớ dai" của "Hắn" rồi,
      Không biết tác giả "3 H - Hoàng Hồng Hoa" định vẽ ai đây? bởi 10 CF không có ai tên là "Hắn". Cũng có thể " Hắn" là những ai đó trong 10 CF . Theo "note" của "Hoa phượng" thì liệu LG có dám chắc :HẮN LÀ AI rồi =) =) không?

      Xóa
    4. =)) =)) Comment này chắc em phải comment làm nhiều lần đây... Vì bài này viết theo kiểu 1 mũi tên trúng nhiều đích...nên ta phải phân tích 1 tí phải không anh BĐCH :D

      * Bắt đầu từ thông tin thứ Nhất :[color="red"] nhà “Hắn” chuyển đến là một vùng cách thành phố chỉ có hơn 30 cây số đường quốc lộ. Nơi đây lại gần sân bay quân sự có tiếng của miền Bắc [/color]... như vậy vùng ấy chỉ có thể loanh quanh ở Phúc Yên, Mê Linh, Sóc Sơn hay Đông Anh gì đấy...

      *Thông tin thứ 2: [color="Green"] Sau này trên dọc đường hành quân, có lần “Hắn” đã nát óc gửi cả tâm tình vào một bức thư trả lời bạn gái toàn bằng đầu đề các bài hát mang màu sắc tình yêu.. [/color]...từ đây ta có thể khoanh vùng được 10C có bao nhiêu anh đi bộ đội. (Từ rất nhiều entry như: chuyện bây giờ mới kể; Miên man 2;Trở lại Vị Xuyên; Gia công bộ đội...)như: anh Bộ đội cụ Hồ, Anh Hùng Nhung, Lính phòng không Nguyễn Trọng Hiền và anh Lê Tự Minh...

      * Thông tin thứ 3: [color="Blue"]“Hắn” mê đọc truyện; Hôm rồi, Hắn cũng tham gia đi chuyến “Nam tiến” ... [/color] ...

      đến đây chắc Anh Bộ đội cũng biết thừa là em sắp kết luận được HẮN LÀ AI rồi nhé :)) :))

      Xóa
    5. Cảm ơn Linh Giang nhé! Linh Giang viết mấy thông tin đọc xong cứ nghĩ Linh Giang chính là "Hắn" vì nhớ nhiều thông tin quá. Kết luận hộ anh BĐCH đi nhé.

      Xóa
    6. Anh Hùng Nhung cảm ơn em vì nhớ nhiều thông tin á :D vậy thì anh hơi lãng phí rồi đấy nhé.
      + Anh HN cứ vào mục LƯU TRỮ BLOG nhấn vào Năm thì ra Tháng...nhấn vào tháng thì ra BÀI (có cả đề mục hẳn hoi) ... thích tìm gì cũng được và như thế thì không cần phải nhớ ạ. :D
      + Em không thể là "Hắn" nhưng em và rất nhiều bạn em biết và snag comment ở blog 10C từ hồi còn ở yahoo Blog ...có thể qua thời gian các anh chị không nhận ra LG thôi :))
      + Anh HN nói em kết luận hộ anh BĐCH ư? Xin nhường lại cho anh ấy ạ bởi vì sau cái comment của em thì có thể anh ấy đang "trốn ở đâu đó" để chuẩn bị tung hoả mù cho những tập tiếp theo rồi ạ... với lại phải tôn trọng tác giả HHH chứ ạ =)) =))

      Xóa
  4. "Sau này trên dọc đường hành quân, có lần “Hắn” đã nát óc gửi cả tâm tình vào một bức thư trả lời bạn gái toàn bằng đầu đề các bài hát mang màu sắc tình yêu được yêu thích thời bấy giờ để nói lên nỗi lòng của hắn với "người ấy" nhưng “ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu” mới buồn chứ ( sau này có lần hắn nhắc lại tình tiết ấy hỏi " người ấy" có nhớ không nhưng cô bạn giả bộ làm ngơ không trả lời." Hắn đấy

    Trả lờiXóa
  5. HaiZ!
    Hắn khá điển trai, lại học “được” nên được nhiều Chị, Em yêu quý. Đúng "Hắn" rồi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :)) :)) Biết ngay bác BĐCH lại NÉ xuống đây comment rồi...Nếu thế lần sau đừng đặt câu hỏi cho em ...kẻo bệnh nghề nghiệp của LG nó lại trỗi dậy nhé

      Xóa
  6. Được trao đổi bài trong lớp quả thật là thích.Theo dữ liệu của bài viết+ những "note" của LG,TNV,HN...dễ thấy ( vì tôi học cùng Ng trọng Hiền,Hùng Nhung) chỉ còn 2 anh "bộ đội" đủ tiêu chuẩn vào vòng sau ( đi thi trường chuyên Hùng Vương)
    Vậy "hắn" là ai???

    Trả lờiXóa
  7. Hừ! Trao đổi bài trong giờ kiểm tra là mất trật tự và bị hai thư ký Xinh đẹp ghi vào sổ đầu bài đấy.
    * Càng đọc càng thấy nhiều thông tin, càng thấy nhiễu và cảm giác như thầy bói xem voi. Đọc thông tin này tưởng rằng "Hắn" này, nhưng đọc thêm thông tin lại hình như "Hắn" khác... Khá khen cho 3H - Hoàng Hồng Hoa. Thôi thì nói "túm" lại hỏi thử tác giả có phải "Hắn" tên là " Mười xê Bến Tre" không?
    * Tin mới nhận :
    Nhân kỷ niêm 40 năm ngày vào cấp III Bến Tre và nhân ngày nhà giáo Việt nam, Ban liên lạc 10cF cùng các thành viên tích cực trong nam,ngoài bắc đã lên lịch và thống nhất kế hoạch vào chiều tối ngày 17 tháng 11( tức chiều tối thứ 2), Cô giáo Chủ nhiệm và các thành viên 10CF Plus sẽ có buổi gặp mặt chúc mừng, liên hoan, giao lưu văn nghệ có cả các thành viên từ Thành phố Hồ Chí Minh, TP Đà Nẵng ra, Tuyên Quang xuống, Hải dương lên....Đây là dịp gặp mặt áp chót năm dương lịch 2014, rất mong các thành viên của 10cF plus khi đọc được tin này tạo mọi điều kiện để về gặp mặt đông đủ đúng giờ. ( Thông tin này có giá trị thay cho giấy mời )

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Địa điểm:Dohnaischer Platz 3,Pirna.Rất mong các thành viên ...về gặp mặt đông đủ đúng giờ.

      Xóa
    2. Hai!
      Hai lớp trưởng không biết có họp thông báo cho nhau không mà lớp trưởng nam T H thông báo tổ chức gặp mặt 10CF plus cho ngày và lý do gặp mặt nhưng chưa cho thời gian và địa chỉ, Lớp trưởng nữ HONG ANH cho địa chỉ mà quên mất thời gian và ngày giờ. Vậy vào thời gian nào, ngày giờ và ở đâu đấy hai lớp trưởng ơi để các thành viên đến.

      Xóa
  8. Вы смотрели, чтобы увидеть, если кто знаком не так ли?

    https://1.bp.blogspot.com/-dMEeFhG_Tyo/VGWJomXB0WI/AAAAAAAAHYg/Nb_MZzoWfto/s320/IMG_20141114_1.png

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ảnh bé thế này thì làm sao mà nhìn ra ai được trời.

      Xóa
    2. картина "Большой" тоже учитель "T P". студенты принимают только

      Xóa
    3. Tạm dịch là:I love Bộ đội cụ Hồ and 10C FAMILY.Hẹn gặp lại Maxcova,mối tình của tôi.

      Xóa
  9. "Hắn" là ai mà để em LG phân tich suy luận cả tiếng Ta vàTây thế ? Còn em TP dạy tiếng Anh lại viết tiếng Nga ? HHH viết kiểu này làm đau đầu các emđấy . "Hắn" bí hiểm lắm . Ngay 17/11 tụ hop 10c cho minh gửi lời thăm cô giáo và các bạn làm rhầy cô . Hẹn gặp đầu năm mới.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Hắn" là bạn chung vách lớp ngày xưa,đã theo cha mẹ đi sơ tán trong những năm chiến tranh bắn phá.Tuổi thơ đi qua cho mối tình dang dở.Phút giây thiêng,nàng gọi hắn ba lần.Rồi chiến trường xa"Hắn"tiếp bước hành quân.Để một ngày trở lại ba tâm hồn thành"Hắn".

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    3. Viết gì sao lại xoá đi thế em ? Ngày vui của em mà ?

      Xóa
  10. Đọc comment này của em TP "Hắn" đêm nay lại mất ngủ đây vì " có phút giât thiêng nàng gọi "hắn" ba lần." Có lẽ tiếng gọi của nàng đã âm thầm nâng bước hành quân cho "hắn" . Để ngày gặp lại ba tâm hồn là "hắn" HHH tác giả thấy em TP nhận ra "hắn" chưa ???

    Trả lờiXóa
  11. http://4.bp.blogspot.com/-elJEbr6Bxn8/VGlCUAi7ASI/AAAAAAAAI_M/y8pDeKYhdZU/s1600/IMG_20141114_1.png
    Xin phép cô giáo Thanhphi
    Mười C đăng lại những gì đã com

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồng Anh à,tối qua 17/11 điện thoại mãi chẳng được, thủ rất nhiều số đều không thể,chắc là tại mạng có vấn đề.Cô Trâm & mọi người của 10C FAMILY plus đều hỏi thăm Hồng Anh....
      Sorry nhé,rất nhớ nhiệm vụ "cầu nối" nhưng đành để lần tới nhé
      BQT chắc sẽ có bài viết cho ngày đặc biệt này

      Xóa
    2. Tiếc quá.Đúng là hôm qua mạng lyca có vấn đề.Buổi chiều hai mẹ con phải làm việc với ngân hàng nên điện thoại tắt.
      Mình xem lại thì thấy hôm mình về đến nhà sẽ đúng vào chủ nhật.Mời các bạn đến nhà mình tụ tập hôm ấy chắc được đông đủ hơn.Nếu các bạn nhất trí thì cho ý kiến nhé.

      Xóa
  12. Chúc các anh các chị 10C
    Tình thầy trò luôn đằm thắm đậm màu thủy chung (~_~)

    http://fo2.vicongdong.vn/imgContent/40/892150.Gif
    http://lifeplusimage.com/media/_good_morning_051_gif_50deee66439a3.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc là bận gặp Putin
      Bạch Dương chả thấy đến tím 10 C
      Hôm nay được uống cà phê
      Nhân NGÀY NHÀ GIÁO cùng về thăm cô
      Bốn mươi năm trước ngây ngô
      Đồng môn gặp mặt bên cô bồi hồi
      ...

      Xóa
  13. OGTN sư tầm được câu chuyện để mọi người cùng xem nhá

    MỌI THỨ ĐỀU CÓ GIÁ CỦA NÓ ...

    Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: “Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!”
    Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
    - Điều này được gọi là: “Cách thức khai tâm – Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn”
    Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: “Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!”
    - Điều này được gọi là “Hành xử chuyên nghiệp – Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!”
    Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): “Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?”. Tên cướp già gằn giọng: “Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!”
    - Điều này được gọi là: “Kinh nghiệm – Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở”
    Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: “Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!”
    - Điều này được gọi là: “Bơi theo dòng nước – Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi”
    Người giám đốc tự nhủ: “Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!”
    - Điều này được gọi là: “Hãy loại bỏ những điều khó chịu – Hạnh phúc là điều quan trọng nhất”
    Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: “Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!”
    - Điều này giải thích tại sao: “Kiến thức thì giá trị như vàng”
    KẾT LUẬN: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
    Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

    Trả lờiXóa
  14. Hay! Thế công ty cà phê Krong Ana đã bị cướp mấy lần rồi?

    Trả lờiXóa
  15. http://4.bp.blogspot.com/-5ap6dBeBiJ0/VGv4LW8WCWI/AAAAAAAAI_g/-e3NnT3mVLU/s1600/10c.jpg
    "Hắn" đây hắn đứng trong này
    Hay tay săn ảnh "trốn" ngay bên ngoài

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. " Hắn" ở đó, mà "Hắn" luôn là " Hắn" . Bởi "Hắn" chẳng là một cũng luôn chẳng là hai.
      "Hắn" lúc thế này lúc lại thế kia, "Tình" của "Hắn" bao la (sâu xa) trong bè bạn.

      Xóa
  16. "Hắn" ở đấy "hắn" cũng không ở đấy, "Hắn" Không là một chẳng phải là hai.
    "Tình" của "Hắn" thì thật rộng dài, Từ niên thiếu đến bây giờ vẫn "Cháy"...
    ! Ha ha ha ...

    Trả lờiXóa
  17. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  18. Ngày NGVN chúc các thầy cô và bạn bè đứng trên bục giảng luôn vui khoẻ hạnh phúc với sự nghiệp trồng người .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. http://www.youtube.com/watch?v=1Q9Iy0_fH3I

      Nghe lại những"phút" đã qua
      Lòng sao sao xuyến như là ...15
      CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11

      Xóa
    2. Hình như năm nay 10C family tổ chức mừng Ngày nhà giáo Việt Nam cũng lại "Hết pin, hết pin" nên không được nghe "ngay" những phút đã qua phải không 10CF ?

      Xóa
  19. Thật cám ơn 10C FAMILY đã đăng lại clip này
    Nghe những bài hát HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM, NHỮNG ÁNH SAO ĐÊM, BÀI CA NGƯỜI GIÁO VIÊN NHÂN DÂN, NỐI VÒNG TAY LỚN. Đang ớ cách xa các bạn hàng ngàn cây số HN thực sự cảm động và nhớ tới Cô nhớ các bạn vô cùng. Biết bao giờ mới được gặp lại nhau như thế này nhỉ?
    Nhân đây HN xin được chúc Cô Châm cùng các bạn 10C luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  20. Cô Châm ơi em nhìn thấy Cô cười bên cạnh cá bạn em rất vui. Em muốn cô khỏe mãi và cười mã như vậy nhá. Hôm nào em về thăm Mẹ em lại tới thăm cô.

    Trả lờiXóa
  21. Thọ Hùng ơi' Nguyên Tín ơi' Đứng cao thêm tý nữa cho tớ nhìn rõ hơm môt tý

    Trả lờiXóa
  22. Thật khổ cho " HẮN " Đến già rồi mà vẵn vậy.

    Trả lờiXóa

Bạn có thể tặng hình ảnh hay Video cho 10C family không cần thẻ bằng cách:
- chèn hình (đuôi .jpg, gif, npg, bmp)
- chèn nhạc từ trang nhaccuatui hay nguồn bất kì, miễn có đuôi mp3
- chèn video từ youtube bằng cách dán thẳng link vào comment
- Thay đổi màu chữ: [color="red"] chữ màu đỏ [/color]
Thank you!