Ai bảo là bố đã già
Mới ngoài năm mươi thôi nhỉ
Cũng như “Y Vân” thường nghĩ (1)
“Hai mươi năm cuối là bao”?
Rượu nồng, miệng chúc, chén trao
“Giọt nước” đọng nơi khóe mắt
Ngày vui hai bên gặp mặt
Lòng buồn con sắp rời xa …
Ngày nào con mới khóc òa
Chập chững bước đi gọi bố
Cú ngã đầu tiên mẹ dỗ
Bố mong không khóc thành quen
Để rồi ngã tiếp đứng lên
Không cần bố nâng, mẹ đỡ
Bài học đầu tiên đã mở…
Con nay vững bước trưởng thành
Bố giờ tóc đã bớt xanh
Đã sang muối tiêu rồi nhỉ
Nhưng lòng bố không ngừng nghĩ
Con đường con bước ngày mai…
Hạnh phúc cả chặng đường dài
Vững vàng con yêu của bố
Dù rằng buồn, vui, sướng, khổ
Không còn có bố kề bên
Bố mong con nhớ đừng quên
Rằng con sẽ không gục ngã
Nhìn con vui cười đon đả
Mắt ngời ánh sáng tình yêu
Bố mong ước có một điều
Rằng con mãi luôn Hạnh Phúc
Để rồi mọi người đến chúc
Bố, mẹ lên ông lên bà
Hai bên nội,ngoại thông gia
Một nhà bên nhau vui vẻ
Rằng ngày mai kia con sẽ
Như bố lúc con rời xa…
(1) Nhạc sỹ Y Vân
LTS:
Bạn NXP có hoàn cảnh "tương tự" với Hùng Nhung đã có bài thơ tặng bạn và ...tặng cho chính tác giả ...
Mình vui mà không biết nói gì, chỉ biết ghi trong lòng, thật chân thành cảm ơn các bạn, đặc biệt từ nay phải gọi tác giả bài thơ này là "nhà thơ" vì đã sửa lỗi nhanh quá, mới cách đây có gần 40 năm "thằng bạn" còn bị cô giáo phê bình lỗi viết Văn cơ mà!
Trả lờiXóaĐúng ra phải là Tặng Tiến Hùng và các ông bố bởi ai có con gái cũng có tâm trạng như vậy phải không các bạn. chắc bài thơ này tác giả có ý tưởng từ bài viết của Blog Quỳnh Trang?
Trả lờiXóaCHÚC MỪNG HÙNG NHUNG VÀ CÔ DÂU,CHÚ RỂ.
Trả lờiXóaThế là bây giờ ông bà lại son rỗi rồi.
"1 với 1 là 2; 2 với 2 là 4", vẫn đang muốn "có 1 là 5" nữa mà khó khăn quá:)). Cảm ơn Hồng Anh, mong có dịp gặp lại!
XóaCon dù lớn vẫn là con của Mẹ
Trả lờiXóaLấy chồng rồi vẫn ghé về thưa Cha