27 tháng 6, 2014

MIÊN MAN 2

Năm 1979, sau hơn một tháng “gạo đem vào giã ...”, xác định tư tưởng xong, cảm thấy tự tin hơn với môi trường mới, tôi quyết định mở rộng địa bàn nơi trú chân. Đã bốn tuần liền tôi không đi đâu ngày chủ nhật, thường quy định là ngày nghỉ phải có 30% quân số trực tại doanh trại, vậy là thừa tiêu chuẩn, tôi xin phép ra phố huyện Xuân Mai.


Lần mò một lúc cũng tìm được đơn vị cần tìm; ở đây bạn cùng trường có Văn Minh và Trung Toán. Ngày nghỉ nên hai ông ban cũng thư thả, diện quần đùi “chính ủy” (loại quần đui nhưng rộng thùng thình, chắc chính ủy mới đủ tiêu chuẩn vải để may đo) đang chăm vườn rau. Tôi thì biết hai người ở đây nhưng cả hai ngỡ ngàng bởi sự xuất hiện đột ngột của tôi, chẳng gì cũng đã hơn hai năm không gặp nhau. Tíu tít chút ngoài vườn, hỏi thăm sơ qua về sức khỏe, sinh hoạt hơn hai năm vừa qua rồi Toán chủ động chuyển sang chủ đề biên giới, với nét mặt lo âu Toán kể tên các bạn trong lớp đang chưa liên lạc được từ tháng 2, vừa điểm tên vừa bấm ngón tay: Tiêu này, Quyền này, Hậu này… Năng Thắm này; chưa kịp bổ sung thêm thì Văn Minh thêm vào: “cả cái Thay nữa, mày có nhớ nó không? Thay không phải bộ đội nhưng nghe đâu chỗ Thay công tác nó tràn qua lâu rồi, tội nghiệp con bé…”; ờ..ờ mỗi người nhìn đi một nơi, suy nghĩ về một khía cạnh khác nhau của thời cuộ; lặng đi một lát,Toán vội đi báo cơm khách, Minh đưa tôi đi thăm quan quanh doanh  trại. Một dãy dài “voi rừng” bóng loáng nằm trong lán, thì ra cả hai ông đều là lính tăng. Vừa đi Minh vừa giải thích: trưa ăn cơm với tiểu đội tao cũng được, nhưng báo “tiểu táo” cho “tươi”, tiếp khách cho lịch sự (trong quân đội, biên chế tác chiến thì tiểu đội là nhỏ, trung đội là vừa, đại đội là to hơn; nhưng anh nuôi thì lại chia ngược lại: lính thì ăn đại táo, sỹ quan ăn trung táo còn hơn nữa, khách và bệnh nhân sẽ dùng tiểu táo). Vào bữa, Bạn của Minh, Minh, Toán và tôi vào phòng khách; vẫn chu đáo như xưa, Minh đảo đầu đũa gắp cho tôi miếng thịt gà to nhất, tôi ngài ngại:…. .ờ…ờ cho xin, lại còn lộn đầu đũa nữa, vệ sinh quân đội có khác, chẳng bù cho bọn tôi hồi ở trường: sáu thằng, sáu cái thìa, chung một mâm có hai cái xoong, một đống muối.  Mặc dù ngất ngây với khẩu phần nhưng tôi không thể không để ý đến những động tác ăn rất chuyên nghiệp của cánh lính tăng, họ tập trung cao nhưng cũng chưa cần dùng đến “chiến thuật”.(hồi đó lính tăng hưởng 23kg gạo/ tháng nên không biết đến đói, sinh viên và cán bộ chỉ được 13 kg thôi)...chắc nhiều người thắc mắc :“sao lại có chiến thuật ăn” phải không? Chẳng là trong chiến tranh cánh lính nhà ta ăn khỏe nhưng lương thực chu cấp không đủ, nếu không khéo ăn thì dễ bị đói, nhiều người rút kinh nghiệm truyền tai nhau rồi thành ra chiến thuật tác chiến dễ thấy: mâm sáu người, mỗi người đến chỉ mang một cái bát và một đôi đũa, cái bát men Trung Quốc có tên gọi là “bát B52” (B52 là loại máy bay ném bom hạng nặng của Mỹ, cho đến nay hình như chưa có loại nào khủng hơn), gọi bát B52 vì nó to; Bát B52 nếu đựng canh chung thì hơi nhỏ, nếu là bát ăn thì hơi to.. Thoạt đầu bữa ăn mỗi người trong mâm chung cái muôi, lần lượt vục đôi cái nhẹ, B52 đầy có ngọn rồi “cất cánh”, tiếp theo đến người khác, loáng một cái B52 lại đứng chờ nhưng lần này thì chỉ “màn hình phẳng” thôi.. sau vài động tác động viên quân, B52 hạ xuống  nạp thêm muôi nước; S.o.o…..a.ạ.t, hết lần hai B52 lại tiếp liệu, lần này thì ngoài có ngọn còn bị lèn thêm cho chặt, tưới lên tý nước mắm thế là ra đứng một góc, lúc nào hết cũng được; sau ba lần như vậy đong đếm tương đối có tên gọi là “đầy- vơi-đầy”, nếu sai chiến thuật mà chuyến thứ hai cũng đầy thì không còn chuyến thứ ba nữa….
 Toán lại trở đầu đũa, gắp cho tôi món khác; vừa ăn, vừa chuyện trò vui vẻ, bất chợt thấy con chó lụi rụi dưới gầm bàn, Minh lộn đầu đũa, vụt cái nhẹ vào lưng chó quát: “đi ra”. Tôi liếc nhìn đầu đũa của Minh rồi “tập trung chuyên môn” để khỏi phiền các bạn…. Trên bàn cũng vơi đi nhiều, thấy tôi ngắc ngứ, đứng dậy loanh quanh, lúc thì sờ vào cái lồng bàn, lúc thì cầm cây chổi tre; Văn Minh hiểu ý, nháy mắt vẫy tôi lại rất ý nhị rồi từ từ mở khuy túi áo ngực, móc ra một nắm tăm mầu cháo lòng, nhìn vào ai chũng hiểu là hàng “secondhand”, chọn cái ít bầm rập nhất đưa cho tôi bảo dùng tạm; OKE- một miếng lúc đói bằng cả gói khi no; không gì khó chịu bằng thịt gà mắc răng. Về nhà khách nghỉ trưa, ngủ dậy pha ấm trà rồi tôi xin phép về đơn vị. Sau ba tháng huấn luyện , trước lúc được trở về trường để học tiếp; chiều hôm trước tôi mượn xe đạp, đến Xuân Mai chào hai bạn, uống hớp chè, trao đổi chút tin tức rồi lại về đơn vị, sáng hôm sau được về Thủ đô.
Về trường, sau vài tháng học đuổi chương trình, tôi nhận được thư Minh thông báo : ngày ấy, giờ ấy… bọn tao tập trung ở Bạch Mai đi biên giới. Sáng chủ nhật tôi đến sân bay Bạch Mai sớm, không hiểu “đàn voi rừng” đã mò về từ lúc nào, đang chuẩn bị lên tầu hỏa để di chuyển tiếp (Đường Trường Chinh bây giờ, đoạn ngã tư Vọng đến Hố mẻ, quán bia Hải Xồm trước kia có đường sắt). Đơn vị của Toán đã hành quân trước, Văn Minh đưa tôi đi qua hàng xe tăng xếp hàng rồi cho tôi chèo lên chui vào trong xe; trong đó có bốn chiến sỹ nữa đang hý hoáy lau chùi, xếp dọn. Tôi hết thử ngắm chỗ nọ, dòm chỗ kia, phấn khích thể hiện ra mặt, đội cái mũ vào lại chui qua tháp pháo.. ồ khoái thật. Bây giờ không biết Văn Minh có chui lọt cái cửa xe đó không?Có tiếng kẻng, Minh thông báo đến giờ ăn cơm, sắp lên đường. Anh nuôi đã chuẩn bị cơm cho đơn vị xong, tôi cũng chầm chậm tiến đến những mâm cơm bày sẵn trên các mô đất ở sân ga- sân bay cùng dự bữa cơm chia tay bạn.
Đoàn xe và các chiến sỹ đứng chơ chọi giữa bãi trống, gió heo may hun hút, cát bụi mù mịt, và miếng cơm vào miệng thì có một phần ba là cát, mọi người cười -nói vui vẻ, tôi cũng cười theo. Lại một cơn gió nữa, cát đầy mặt. Tôi thấy bát cơm mình đang ăn mặt hơn chút ít….  %


                                                                   Hà Nội 6/2014

28 nhận xét:

  1. http://youtu.be/gdVqffroMIQ
    TEM VÀNG XỨNG ĐÁNG

    Trả lờiXóa
  2. Em sang muộn gặt tem... nhì tặng anh Bộ đội cụ Hồ (~_~)

    http://hinhdongso1.wap.sh/hinhdong10/thucvat/hoahong/Hinhnenso1.com-hinh-dong-.137.gif

    Trả lờiXóa
  3. Minh đảo đầu đũa gắp cho tôi miếng thịt gà to nhất, tôi ngài ngại:…. .ờ…ờ cho xin, lại còn lộn đầu đũa nữa, vệ sinh quân đội có khác, chẳng bù cho bọn tôi hồi ở trường: sáu thằng, sáu cái thìa, chung một mâm có hai cái xoong, một đống muối.
    .......................
    Anh chàng nào trong đội quân 10C kể chuyện duyên phết hì hì
    Nhưng câu cuối là : Tôi thấy bát cơm mình đang ăn mặt hơn chút ít : ăn mặn chứ các anh nhẩy ?

    http://img0.liveinternet.ru/images/attach/c/0//44/121/44121485_4.gif

    Trả lờiXóa
  4. MIÊN MAN ƠI,câu chuyện cuả bạn xúc động quá,tôi cũng đang thấy mằn mặn trên môi .

    Trả lờiXóa
  5. Sau cú bị ném đá vì sai chính tả,VIỆT THẠCH cho mọi người thấy trình độ ngữ văn siêu phàm của mình.
    Với lối kể chuyến dí dỏm,quan sát tinh tế,những liên tưởng diệu kỳ...trở đầu đũa gắp cho bạn miếng thịt gà,trở đầu đũa đập con chó...đi ra...người đọc ko thể ko mỉm cười,để rồi đến bát cơm chan gió và cát bụi thì nước mắt phải rơi.
    Thế mà ko học giỏi văn mới lạ chứ.

    Trả lờiXóa
  6. LG cứ định chờ nhật ký hành trình nam tiến của 10C kết thúc thì sẽ tham gia comment vài dòng... chúc mừng chuyến đi của các anh, các chị đã thượng lộ bình an, nhưng khi đọc Miên man 2 thì thực sự LG rất xúc động trước sự “giãi bày” chân chất của tác giả(theo như lời chị Hồng Anh là của anh NVT :D). Một chút Miên man dịu dàng, mà đong đầy cảm xúc cho ta gặp lại những hình ảnh trong veo của “ngày xưa ơi”…Tình bạn không phai nhạt bởi không gian, thời gian, bởi sự giam cầm của chiến tranh… trong gian khó tình bạn vẫn nở hoa với “Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng” để rồi những năm sau này của cuộc đời mỗi khi ngồi ôn lại những kỷ niệm bằng “ngôn ngữ” đã biết, hay những vùng đất đã qua và cả những người đã quen biết thì chỉ cần nói lấp lửng với nhau dù chỉ nửa lời thôi cũng đủ để truyền tải cho nhau biết bao điều.
    Giờ đây các anh, các chị đều đi những con đường khác nhau trong đời nhưng dù đi đến đâu cũng vẫn mang theo trong mình bản Trường ca Bến Tre… Một chuyến đi xuyên Việt đã hâm nóng thêm tình bạn của 10C…Một cuộc hành trình thực sự được tính không phải bằng km dưới đôi cánh bay hay vòng quay của bánh xe lăn, mà bằng tình cảm của những người bạn… những kỷ niệm một thời ngây ngô, dại khờ hay là bài thơ kẹp hoài trong vở chẳng dám trao khi còn trẻ nhưng giờ đây khi tuổi tác dần cao ta mới có thời gian ở bên nhau chỉ để cười, để nói, để chế nhạo nhau và cùng hát vang một bài hát, hay dám nói những điều khi xưa ta chưa hề nói để rồi dường như …mọi điều đều lại như mới bắt đầu. Xin hãy tiếp tục thổi bùng lên ngọn lửa của tình bằng hữu và hãy chuyển cho nhau những chén rượu lạc quan, yêu đời các anh chị 10C nhé.

    http://youtu.be/O68Q7e_Rr0w

    Trả lờiXóa
  7. Những niềm vui bất tận...những nỗi buồn đan xen ...đột ngột ...cuộc sống & những quy luật khắc nghiệt...
    MIÊN MAN ...

    Trả lờiXóa
  8. Doc bai viet cua THACH NGUYEN toi lai rao ruc trong long ko ngo ban hieu ve cuoc song nguoi linh chung toi nhieu nhu the . Bat com hat gao lang ta co lan ca cat vi man cua mo hoi va... ma Thach Nguyen viet ma toi doc van thay vi man o tren moi day nay . Bien Dong lai day song nhung nguoi linh chung minh du da ve doi thuong nhung hieu hon het gia tri cua hoa binh khi da tung di qua lua bong cua chien tranh .Neu To Quoc goi ten minh chung toi lai len duong nhu thoi tuoi tre lai tien buoc duoi Quan ky noi nao co giac la ta cu di mang theo chan ly cua Nguoi "khong co gi quy hon doc lap tu do " giu yen bo coi ngan doi ong cha kien tao dung xay.

    Trả lờiXóa
  9. Đọc bài viết miên man 2 tác giả đã cho tôi nhớ lại thời kì bao cấp, ngăn sông, cấm chợ, giao thông vận chuyển, đi lại khó khăn. Cái thời kỳ lương thực, thực phẩm theo chế độ tem phiếu chủ yếu khai thác tại chỗ nên ăn độn gì ( ngô,khoai, sắn,mì bột, mỳ sợi...) tỷ lệ bao nhiêu theo từng vùng miền có nơi 20% có nơi tới 50%. Tác giả đến đơn vị văn Minh hồi đó đang còn may vì là đơn vị kỹ thuật trong trạng thái thời bình. Còn đối với bọn mình, Trọng Hiền có nhớ hồi ở Việt Lâm hay sau này lên biên giới. Dân ở đó hồi đó còn nghèo lắm, sống theo kiểu tự cấp tự túc. Lần đầu tiên có đơn vị quân đội đến đóng quân, quân số lại đông ở lẫn nhờ dân do chưa có doanh trại. Bộ đội vừa phải rèn luyện thao trường, vừa phải tranh thủ lên rừng lấy nguyên vật liệu về xây dựng doanh trại, sau này là xây dựng phòng tuyến nên tăng gia sản xuất nâng cao đời sống còn hạn chế vì vậy chế độ ăn hồi đấy lương thực chủ yếu là bột mỳ, thực phẩm là mắm kem, rau xanh rất hiếm chủ yếu canh "toàn quốc",mắm "đại dương" kết hợp với Đu đủ mua của dân nên "kin bẻng"luộc với " mắc cà lào" xào không hoặc với mỡ cừu vàng là chuyện thường ngày của huyện. Hồi đó thèm lắm được ăn bữa cơm gạo tẻ nhưng thỉnh thoảng lại được cho ăn bữa cơm gạo "lức" ăn cứ chuồi chuội khó ăn hơn cả bột mì luộc.Nếu có khách lên thăm thì cũng chỉ báo ăn vậy thôi ngoài trừ bỏ tiền túi ra mua thực phẩm của dân.
    Trung quốc hồi đó cắt viện trợ cho Việt nam lâu rồi nên quân trang như Ba lô con cóc( 3 cóc) "anh đi em khóc" , quần áo vải ga ba đin, Tô châu, Mũ cối , bát B52 chỉ có dạng tồn kho. Bộ đôi hồi đấy được phát hàng nội địa ma de in Việt nam: Ba lô nhỏ hơn (2 cóc), quân phục vải dệt Nam định hoặc dệt Minh Phương Vĩnh phú nhanh bạc màu và nhanh rách nên mới có giai thoại "ưu tiên tuyến trước". Bát ăn cơm là loại bát tráng men hoa màu xanh hòa bình ( đong được 4 lạng gạo) chứ không phải bát B52 Trung quốc (trong trắng ngoài xanh lá cây đong được 5 lạng gạo) .Ngẫm lại đất nước mình thời gian đấy thật là khó khăn.
    Cảm ơn tác giả miên man 2 đã có những nét tả thực, sinh động, thật xác đáng về hoạt động của một đơn vị quân đội lúc thời bình cũng như chuyển trangh thái chiến đấu tuy chưa một ngày nhập ngũ nhưng với 3 tháng quân trường tác giả đã xứng đánglà đồng đội của chúng tôi rồi phải không các cựu chiến binh của 10cF

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế thì liệu có phải tả thực ko hở BĐCH,vì có trở đầu đũa gắp cho bạn miếng thịt gà to nhất mà...nhưng nói gì thì nói giọng văn của THẠCH rất chân thực và sinh động nên cho dù chuyện bịa cũng vẫn như thật và rất xúc động

      Xóa
  10. Quán của 10cF mở ở đầu làng đã hơn 2 năm, có hơn 50000 lượt ghách ghé thăm, đàm đạo thi ca súng đạn, có cả người quen cũ, có cả người mới gặp lần đầu, lâu rồi thành thân thiết. Lời chê thì ít, tiếng khen thì nhiều, nhìn chung quán kinh doanh như thế là phát đạt. Ngày nào tôi cũng ghé quán năm, ba lần hóng hớt xem có thông tin gì không; đôi khi rít điếu thuốc lào, thi thỏng nhón thanh kẹo lạc cho đỡ nhạt mồm nhạt miệng. Tănng gia được chút "nông sản phụ" (phải đọc đúng dọng chuẩn đó nhé) đôi khi cũng mang ra quán để mọi người thưởng thức. Rát cảm ơn "bà con chòm xóm" đã chịu khó xem và đánh giá về sản phẩm. Là khách hóng hớt bên bàn; Tôi thấy rất vui mỗi khi có khách vào quán nhưng cũng rất buồn khi thấy khách vào chỉ ngồi xem mà không ăn lá trầu, uống miếng nước cho thơm miệng. Thời buổi khó khăn hàng hóa không lưu thông thì kinh tế dễ suy thoái lắm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không ngờ Thach Nguyenviet lại là người có đầu óc khôi hài,tinh tế,giàu trí tưởng tượng và sáng tạo đến như vậy!Nhiều khi có ai đó chán đời,thất tình,tiền khô cháy túi hoặc giả muốn nhảy lầu tự tử,đọc những dòng của Thach Nguyenviet cũng phải bật cười,lao vào "xin điếu thuốc" hay "thanh kẹo lạc",mà rằng:Dẫu có điều gì đó xảy ra thì xin chúa hãy cho con trả lời comment của bạn con trước đã rồi con sẽ... xin không chết nữa đâu!Sức mạnh của Thạch Nguyenviet là đó.Nhưng nếu không phiền,xin vui lòng cho hỏi,Thach Nguyenviet luyện ở lò
      "lào" ra mà giỏi thế,để TP cho con vào đó theo học.Số là TP có đứa con út sắp thi đại học,,muốn cho con học ngành báo chí.Nhưng thời buổi nay thật khó tìm nơi đáng tin cậy...
      TP thành thật cám ơn.

      Xóa
    2. Sản phẩm ở ruộng phần trăm nhà THẠCH chất lượng phết,bao phân gio ông ko đóng góp cho hợp tác xã chỉ để dành cho ruông nhà mình thôi hử.

      Xóa
    3. Cái tài của THẠCH tớ nghĩ ko phải do luyện mà ra đâu THANH PHI ơi,cậu ấy vốn là sinh viên trường bưu điện ngày xưa đấy

      Xóa
    4. Cám ơn Hong Anh.Nhất định tớ sẽ cho con thi vào trường Bưu Điện.Sau khi ra trường con tớ sẽ trở thành một nhà báo với ngòi bút sắc bén.

      Xóa
  11. Chúc con trai của Thạch Nguyễn Việt & con của các thành viên "10C family" vượt qua kì thi vào đại học tháng 7 này với một kết quả tốt nhất ...

    Trả lờiXóa
  12. Bố con cháu xin cảm ơn các bác, lần "vượt cạn" này khá vất vả, cháu xin hứa sẽ cố gắng hết khả năng của bố cháu ah

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khả năng của bố chá́u dồi dào thế chắc là thành công thôi.Thế cháu thi ngành nào,theo nghiệp bố hay theo nghề mẹ,

      Xóa
    2. Viết bài, đăng bài...nhưng không chịu reply cho mọi người vậy anh Thach Nguyenviet ơi??? [color="red"] Thời buổi khó khăn hàng hóa không lưu thông như thế này..... thì kinh tế dễ suy thoái ... là phải rồi :D[/color]

      Xóa
    3. gậy ông đập lưng ông rồi THẠCH ơi

      Xóa
    4. Hồng Anh, Thanh Phi và Linh Giang hỏi thăm về "cán bộ kế cận" của tôi, thực tình chưa giám trả lời vì còn phụ thuộc vào bài làm; để cho chắc bố cháu cho mua 10 hồ sơ, về khai hỏng mất 3, còn 7 hồ sơ gửi đi những đâu thì đương sự cũng không nhớ nữa. Sáng nay cháu dự thi theo phiếu báo của trường kinh tế, nếu đạt yêu cầu ở đây thì sắp tới cháu sẽ "du học" ở Trung Hoa cho gần nhà, giảm bớt chi phí đi lại. Lúc này, cháu đã thi xong môn thứ hai, bố cháu chưa liên lạc được. Môn toán sáng nay, cháu làm không tốt lắm, buổi trưa nay, hai bố con vớt đi, vớt lại thì cũng chỉ tương đương điểm thi đại học ba môn của bố cháu cách đây 37 năm thôi.

      Xóa
    5. Chọn số 38 cho "phát" đi Thạch Nguyễn Việt

      Xóa
  13. Hồng Anh, Linh Giang phê bình nặng quá rồi, chuyên đề nào tôi cũng "chém gió" cả đấy thôi. "Quán" vắng mà lúc nào cũng có hai người "đôi co" thì người khác không tham gia được. Ngày trước, đưa bạn gái về muộn, tạm biệt xong quay về nhà mình thì bạn gái cũng đã tiễn mình về tận cổng; cứ thế mất ngủ, xưng cả mắt. Sau đó cứ "giải tán hội nghị" thì đường ai nấy đi.

    Trả lờiXóa
  14. * Thạch Nguyenviet đâu chém gió? miên man 2 tả thực 100 phần..." 100". Chiều thứ 7 rồi ( 28/6) tôi còn nhặt 1 phần 3 thùng sấu và một "bi chuối nông sản phụ" do Thạch Nguyenviet trèo hái và cắt tại nơi " giấc mơ con con của hội "hưu trí" và đang chọn lọc để đem ra quán mời mọi người cơ mà ( nông sản phụ củaThạch Nguyenviet sẽ được giới thiệu và có hình ảnh minh họa - nu pơ kha di).
    * Hôm nay cháu thi 2 môn mà điểm môn đầu vớt đi, với lại " mới" bằng có tổng điểm 3 môn thi đại học của bố 37 năm về trước thì quả là " cũng đáng trách thât." đúng là hậu sinh khả úy. 10cF Chúc cháu đạt được nguyện vọng
    * Bạn tôi chơi trò không dấu, du học gần nhà kha,kha...thảo nào "giải tán hội nghị" mất ngủ hai đầu gối thức chong chong khóc sưng cả "mắt...cá chân" mới nguy chú

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bố con cháu xin báo tin vui, xin cảm ơn các cô, các bác động viên cháu, cháu đã có giấy báo điểm, thi ba môn được 19 điểm, điểm chuẩn vào trường là 20,5 cho khoa HOT, cháu thí vao khoa COLD do bố cháu chọn thì điểm chuẩn là 17. Vậy là cháu không quan tâm đến 6 hồ sơ khác, sang tháng 9, sẽ yên tâm du học ở Trung Hoa, khi nào các bác, các cô ghé nhà cháu, cháu xin khoản đãi. Cũng không có gì là tự hào lắm, chỉ là vừa miếng thôi nhưng kết quả đó cũng làm giảm đi tốc độ bạc tóc và còng lưng của bố cháu.

      Xóa
    2. Chúc mừng cháu và cả gia đình.Đỗ đại học nước ngoài là oai lắm rồi.Chuẩn bị khao làng đi thôi.

      Xóa
    3. Chúc mừng cháu đã đỗ đại học mang lại niềm vinh dự, tự hào cho bản thân và gia đình, góp phần tích cực làm [color="blue"]giảm đi tốc độ bạc tóc và còng lưng của bố cháu [/color] :x - Nhân đây LG cũng chúc mừng bố cháu lại có cơ hội được gửi tiền tiết kiệm không kỳ hạn, không lãi xuất trong ngân hàng Niềm tin, hy vọng và HP nhé >:D<
      http://hoapink.com/profiles/hoapinkcom/uploads/attach/1391592964_3hl01.jpg

      Xóa
    4. úi chà! Lời chúc của các bác, các cô, các chú hiệu nghiệm thật. Dù nóng, hay lạnh thì cũng tổ chức khao thôi,một gói bim bim cũng được .miễn là mừng cho "Bố cháu", cháu và gia đình

      Xóa

Bạn có thể tặng hình ảnh hay Video cho 10C family không cần thẻ bằng cách:
- chèn hình (đuôi .jpg, gif, npg, bmp)
- chèn nhạc từ trang nhaccuatui hay nguồn bất kì, miễn có đuôi mp3
- chèn video từ youtube bằng cách dán thẳng link vào comment
- Thay đổi màu chữ: [color="red"] chữ màu đỏ [/color]
Thank you!