3 tháng 10, 2017

MÌNH XIN LỖI






Nó ôm cặp đứng nép bên cánh cổng.Từng tốp, từng tốp,rồi những chiếc xe đap chen nhau vượt qua.
Một cái hích nhẹ. "Về thôi".
Hai đứa lững thững bước.Nắng xiên xiên.đường bụi mù.Mồ hôi bắt đầu rịn xuống chân tóc,xuống trán,lấm tấm mũi.
- Lạ nhỉ?
- Im lặng
- Bực thật Có gì thì cũng phải nói để biết chứ?
- Ừ!
- Cậu sao vậy.Biết à?
-
Ngày hôm sau.
- Này, nhìn kìa. Khuỷu tay hẩy nhẹ vào nó. Không cần ngẩng lên, nó cũng biết là chỗ nào và nói ai.
Tiết học nặng nề trôi qua trong thắc mắc và đầy ngờ vực.
Ra chơi, nó ngồi yên
-
Nó ngồi lặng một chỗ. Mọi thứ vù vù lướt qua. Từ đâu nhỉ? Hôm trước, hôm trước nữa. Tuần trước, không có gì.
Không. Chỉ có mỗi chủ nhật là k không gặp nhau. Tuần này thứ hai, thứ ba. . . .Đúng rồi. Không thể sai. Chỉ có thể.? Cũng không phải. Chả nhẽ, Lạ.
. . . Lại ầm ào, nhộn nhạo, bụi bậm, nóng theo từng bước chân của lũ học trò sau tiếng trống tan trường.
Nó chựng lại, bắt gặp khuôn mặt thân quen với ánh mắt nhìn lúng túng, nó chỉ kịp nghe:
" Mình xin lỗi", tiếng nói nhỏ cuốn theo những bước chân và gió làm nó sững sờ chưa kịp phản ứng.
- Đi.
- Ừ.
- Cậu sao thế? Cứ im lặng đến bực mình. Có trả lời cũng chỉ " ừ, ừ ", không có câu nào khác được à? Bạn nói như hét vào tai nó.
- Ừ!
Mà nó cũng đang bực đây, biết gì hơn ngoài " ừ". Cái cảm giác như bị tội lỗi, bị bỏ rơi. Đang yên, đang lành, đang vui, đầy đủ. Đi, về luôn có nhau. Tụ dưng rơi rụng nhau dần, không một lời giải thích mãi mới buông một câu đầy thách thức, mập mờ:" Mình xin lỗi".
Gặp lại nhau sau mấy chục năm, kể từ ngày ấy Người nào người nấy, tóc đã lưa thưa nâu, bạc. Chúng nó vẫn vậy, ào đến với nhau không dò xét, vẫn trong tim nhau, trong suy nghĩ của nhau, cùng nâng ly, vẫn câu hỏi bỏ ngỏ không một lời oán trách. Để đến khi tay nắm tay, tạm biệt nhau. Vẫn:" Mình xin lỗi".

13 nhận xét:

  1. I am sorry / Mình xin lỗi!
    Một bài viết chạm đến bao trái tim thời đi học.Cái tuổi chưa đủ lớn để cảm nhận chính xác mọi thứ xung quanh.Chưa đủ tự tin đê vượt qua "rào chắn".Chưa có chút "kinh nghiệm" gì để lấp đầy những cái gọi là "lỗi"...Cho đến tận bây giờ vẫn "MÌNH XIN LỖI" bởi tại cái buổi chiều ấy trời chợt đổ mưa,hay tại cái ngày chia tay phượng hồng mới chúm chím,tại bố,tại mẹ,tại ông tại bà,tại cả những bức thư chưa gủi nên không đến tay người ấy...
    Mình Xin Lỗi!
    2 ngã rẽ trên đường đời,sau 40 năm vẫn về một lối."Một ngày đi trên con đường này,hoa điệp vàng trải dưới chân ta..."
    Đẹp quá Tình thơ!

    Trả lờiXóa
  2. Thế là "chúng tôi có thể mường tượng ra mái trường xưa nơi có hàng cây Cao Du cổ thụ xanh mát ở cổng trường"chứng kiến nỗi buồn vu vơ và phút giây giận hờn buổi tan trường hôm ấy.Ai ơi,người ta giận rồi,sao không biết để... dỗ dành mà chỉ là "MÌNH XIN LỖI"...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Chút gió heo may đã về
      Cho lòng se lạnh, tái tê lòng người....
      Đâu rồi trường cũ tôi ơi...
      Hàng "Cao du" mát xanh nơi cổng trường.
      Hai dãy nhà ngói phong sương
      Thoảng nghe trong gió tiếng cười ngân xa..."
      (Bộ đội cụ Hồ * 10:08 12 tháng 9, 2015)

      Xóa
    2. Hàng cây Cao Du ẩn mình nơi đâu nơi cái thị xã bé nhỏ của cách đây hơn 40 năm về trước. Ngày còn bé người ta cứ tưởng tượng chúng như những cây sồi trong truyện cổ Grims. Những cây Cao Du sừng sững không chừng chúng đến cả 100 tuổi.Lá cây xanh rì.Sau này khi đã có trí khôn, mới hiểu Cao Du là từ của Tiếng Pháp, người ta đã dịch âm.Và hẳn nhiên,"Hàng Cao Du mát xanh nơi cổng trường" cũng hiểu chuyện giận hờn và nỗi lòng đôi bạn thời hoa bướm.

      Xóa
  3. https://1.bp.blogspot.com/-ueOpmmsqLoM/WdXqHoIjlUI/AAAAAAAAOkI/3Xy8-fQOMRw-CD3j1SJVNd0ZSj3U45grgCLcBGAs/s1600/IMG_6047.jpg

    Trả lờiXóa
  4. Xin mãi đến tận bây giờ mà vẫn chẳng chịu cho người ta cái lỗi .Mà biết lỗi gì mà cho bây giờ.
    Vu vơ mà nằm mãi trong tim,cứ suốt đời khắc khoải.Hay,rất hay.Rất thực mà lại rất lãng mạn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://4.bp.blogspot.com/-KMQDHhEGnnI/WdXqIZ5B6XI/AAAAAAAAOkQ/M6UmHGAphrkQtvZHt1hXXBi7nhZ8VHsdACLcBGAs/s1600/IMG_6156.jpg

      Xóa
  5. Cái này có thể dựng thành phim được đấy.Kiểu phim ngắn 5' chắc chắn đoạt giải cao

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn tác giả về mẩu truyện ngắn nhòa mực tím,cho ta bỗng thấy mình!MÌNH XIN LỖI đã thật sự chạm vào trái tim.

      Xóa
    2. Hi,
      Chắc chắn là lỗi ông Giời
      Ngăn cho 2 đứa đường đời chia 2
      Ngày xưa,tới tận ngày mai
      Vẫn nghe "xin lỗi" bên tai...yêu rồi

      Xóa
  6. MÌNH XIN LỖI sao cứ nghe nghèn nghẹn! Sao chẳng vơi đi muộn phiền mà vẫn như cứa vào tim!Mấy chục năm rồi,chúng mình vẫn không coi xem lỗi nơi ai...

    Trả lờiXóa
  7. https://2.bp.blogspot.com/-RX4wBWKTRPU/WdXqKx6vQQI/AAAAAAAAOk4/Ro_plN3mwfY_-jaIMNTAAZBcmA_UXyVVgCLcBGAs/s1600/thanhphithanhphi.jpg

    Trả lờiXóa
  8. Không biết ai phải xin lỗi ai đây? Hỡi tác giả " Nó" hay người nói lời xin lỗi bởi câu:"mình xin lỗi" càng làm cho nó bối rối thêm.

    Trả lờiXóa

Bạn có thể tặng hình ảnh hay Video cho 10C family không cần thẻ bằng cách:
- chèn hình (đuôi .jpg, gif, npg, bmp)
- chèn nhạc từ trang nhaccuatui hay nguồn bất kì, miễn có đuôi mp3
- chèn video từ youtube bằng cách dán thẳng link vào comment
- Thay đổi màu chữ: [color="red"] chữ màu đỏ [/color]
Thank you!